Nghe lời an ủi như vậy, tất cả cảm xúc của Tống Như nhất thời trút hết ra, nước mắt không kìm được chảy xuôi theo gương mặt.
Một bên khóc, một bên nghẹn ngào nói: “Xin lỗi, em gả cho anh đã rất hạnh phúc rồi, em không nên bởi vì… chút chuyện này mà rơi nước mắt…”
“Ở trước mặt anh, em không cần ngụy trang, không cần làm bộ bất kì cảm xúc gì.” Dương Gia Cửukhẽ vỗ vỗ lưng cô, một hồi lại một hồi.
Có lẽ động tác an ủi người của anh quá dịu dàng, Tống Như gần như khóc hết nước mắt.
“Kết thúc rồi?”
Tống Như xoa xoa mũi, “Ừm.” Cô buông tay ra, nhìn đồng hồ, “Đã trễ thế này, em đi nấu cơm.”
Nhưng không đợi cô đứng dậy khỏi salon, tay Dương Gia Cửu đã kéo cô trở lại, sau đó một nụ hôn bá đạo vô cùng kéo tới, dùng cách cực kì thân mật của anh, triệt để xua tan nước mắt trên mặt Tống Như.
Anh muốn, làm cái ô che chở cô tốt nhất.
“Tống Như, anh nói cho em biết, trong cuộc đời này, anh là người quan trọng nhất của em, dù em gặp phải bao nhiêu sóng gió, anh đều chống đỡ cho em, vòng tay anh vĩnh viễn mở rộng vì em, dựa vào anh, được không?”
Nước mắt của Tống Như được anh cẩn thận lau khô, “Khóc mệt như vậy, em cần nghỉ ngơi, bữa tối nay để anh nấu.”
Sau bữa tối hai người tựa vào nhau, Dương Gia Cửuđưa tay cầm tách uống trà, đặt lên bàn, ôm chặt vòng eo cô, hít sâu một hơi, ngửi cần cổ tỏa ra mùi hương cơ thể của cô.
“Anh nghe nói công ty giải trí Huy Hoàng biến động, rất lo lắng cho em, một mực chờ điện thoại của em, nhưng từ đầu tới cuối em không liên lạc với anh.”
Nếu Tống Như mở miệng nói một câu, cô đã là người phụ nữ của tổng giám đốc công ty giải trí Huy Hoàng thành phố Đế Dương Gia Cửu, căn bản không cần tốn nhiều công sức trả thù Bùi Lạc Phong như vậy, cô muốn tất cả đều sẽ dễ như trở bàn tay.
Nhưng mà..
Cô không muốn làm vậy.
“Anh biết em muốn chình là một tình yêu hoàn chỉnh không thiếu sót gì cùng với sự tôn trọng, anh hi vọng em hiểu rõ, đối với người khác mà nói, anh là tổng giám đốc Dương, nhưng đối với em, anh chỉ là người đàn ông của em.”
Bóng đêm quá nặng, hay là ánh mắt anh quá dịu dàng, Tống Như không kìm lòng được tựa vào lồng ngực anh, lẳng lặng hưởng thụ cảm giác hạnh phúc anh mang lại.
“Anh đối với em thật tốt.” Tống Như dịu dàng nói ra mấy chữ này, hi vọng thời khắc này vĩnh viễn ở lại trong lòng.
Không biết từ lúc nào, cô tựa trong lòng Dương Gia Cửuđã ngủ thiếp đi, người đàn ông nhẹ nhàng chậm rãi khép lại tập tài liệu, ôm người trong lòng lên, thận trọng mà cẩn thận đi vào phòng ngủ của bọn họ.
Anh đặt Tống Như trên giường lớn, tựa ở cạnh cô nhìn cô rất lâu, ánh mắt thâm thúy lạnh lùng dường như muốn khắc sâu dáng vẻ của cô vào lòng.
“Chỉ một lần này, anh không cho phép bất kì ai động vào em nữa.”
Kể từ khi Tống Như quyết ý chặt đứt quá khứ trở đi, Dương Gia Cửuliền tôn trọng ý kiến của cô, không vượt qua một bước đó, xâm phạm vào suy nghĩ về cuộc sống của cô, nhưng hôm nay sau khi chuyện truyền đến tai anh, phản ứng đầu tiên của anh chính là phẫn nộ.
Anh sẽ không cho người khác cơ hội bắt nạt người phụ nữ của anh.
“Theo dõi Bùi Lạc Phong của công ty giải trí Huy Hoàng, phái thêm mấy người âm thầm bảo vệ Tống Như.”
Ở trong giới này đã lâu, những thủ đoạn dơ bẩn kia Dương Gia Cửuđã thấy rất nhiều, anh không muốn Tống Như lại bị tổn thương.
Nhìn gương mặt ngủ say của cô, người luôn đối xử với người khác lạnh như băng như anh cũng cảm thấy cực kì bình yên, hạnh phúc, là Tống Như cho anh cơ hội, để anh có một người xứng đáng để yêu thương.
Sáng sớm hôm sau.
Lúc chị Hy gọi cho Tống Như, cô còn vùi trong lòng Dương Gia Cửungủ say.
Mở mắt ra, phát hiện mình ôm Dương Gia Cửuthật chặt, gò má hơi đỏ, lặng lẽ đứng dậy, “Alo, chị Hy.”
“Tống Như, tôi cũng không muốn đánh thức cô, nhưng tốt nhất cô nên đến công ty một chuyến. Bùi Lạc Phong ra tối hậu thư, muốn cô lập tức kết thúc suất diễn bên đoàn phim, tiếp nhận quảng cáo áo lót, còn nói… Nếu cô không làm vậy, công ty sẽ lấy hết tất cả cơ hội của cô, cho đến khi kết thúc hợp đồng.”
“Thật sao? Giờ tôi sẽ đến.”
Tống Như cúp điện thoại, tiến đến bên người Dương Gia Cửu, khẽ hôn lên má anh, rón rén rời khỏi biệt thự.
Trong phòng, Dương Gia Cửuchậm rãi mở mắt ra, môi mỏng giương lên.
Nếu không phải anh đã tỉnh, làm sao sẽ biết Tống Như lại lén hôn anh.
…
“Tống Như, cô đến rồi.”
Lúc Tống Như đến phòng nghỉ, chị Hy và Tiêu Dĩnh đều có mặt.
Chị Hy quét qua Tiêu Dĩnh một chút, nói với Tống Như, “Tin tức là cô ta mang đến, tôi đã phái người xác nhận, Bùi Lạc Phong đích thực đã bắt đầu hành động.”
“Dương Vũ Mịch đâu?”
Vào lúc này, người phụ nữ kia tuyệt đối sẽ không rời khỏi Bùi Lạc Phong nửa bước, vì đánh bật mình, trở thành người phụ nữ của Bùi Lạc Phong, cô ta bỏ ra bao nhiêu công sức, giờ là thời cơ tốt nhất để đá văng mình, Dương Vũ Mịch sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy.
“Hành tung của cô ta thần bí, hoạt động đối ngoại hoàn toàn không tra được, có điều có thể xác định, cô ta rất ủng hộ cô tiếp nhận quảng cáo áo lót kia, hận không thể ngay lập tức đưa cô đi quay.”
“Thật sao? Trong dự liệu.” Tống Như hơi cong môi, “Vậy thì xem con át chủ bài của ai có tác dụng.”
“Vậy bây giờ…” Tiêu Dĩnh thấy Tống Như thật sự quá bình tĩnh, không nhịn được mà mở miệng, “Cứ ngồi chờ chết như vậy sao? Dương Vũ Mịch bên kia vẫn quấn quýt tổng giám đốc Bùi, tổng giám đốc Bùi cũng vô cùng tin tưởng cô ta.”
“Hay là tôi cũng đi nịnh bợ Bùi Lạc Phong?” Tống Như lắc đầu, không tính toán đến Tiêu Dĩnh mà lạnh nhạt đáp, “Chuyện quá khứ tôi chưa từng làm, sau này cũng sẽ không bao giờ làm.”
Thời điểm ở cùng Bùi Lạc Phong, dù cô vì công ty bôn ba, vì anh ta trả giá, nhưng chưa bao giờ mất đi tự tôn của mình, có lẽ đây chính là lí do quan trọng khiến Bùi Lạc Phong thay lòng.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!