“Đây chính là tin tốt nha! Chuyện từ hồi nào thế?” Tống Kiệt kích động ngồi cạnh Tống Như: “Nói như vậy, em sắp làm cậu rồi?”
“Ừm, được một thời gian rồi.” Tống Như khẽ cười rồi trả lời.
“Thế nào mà một chút tin cũng không nhận được? Hay là, chị không định nói cho những người trong nhà?” Tống Kiệt hỏi mà có chút lạc lõng.
Tống Như nghĩ nghĩ, rồi kể hết những việc mà Tống Nhu đã làm, vốn dĩ cô không định giúp Tống Nhu che giấu.
“Em…” Tống Kiệt vừa giận vừa bất lực, trực tiếp đứng dậy: “Chị ta thật sự tàn nhẫn như vậy sao? Không được, em bây giờ về nhà, nói chuyện này cho ông nội, sau đó lập tức đuổi chị ta đi!”
“Không cần đi, trừ em và Tống Trình ra, những người khác đều biết cả rồi.” Tống Như ngăn lại: “Chị hôm nay nói ra không phải vì muốn em giúp chị cái gì cả, em coi như chưa có gì xảy ra là được rồi.”
“Thế nhưng…”
Chị sẽ trở về xử lý mọi chuyện, thế nhưng bây giờ địch trong tối, mình ngoài sáng, cứ để cô ta tưởng rằng âm mưu của chính mình đã thực hiện được, không ngừng diễn trò, thì trò chơi này mới thú vị.”
“Vậy… được rồi.” Tống Kiệt gật gật đầu, anh ta cảm thấy Tống Như nói đúng, sau khi bình tĩnh lại, anh ta bỗng nhiên nhớ đến mục đích đến đây, thế nhưng nhìn thấy Tống Như đang có thai, lại bị chuyện của Tống gia làm phiền, lại cảm thấy bản thân không dùng mấy chuyện đó làm phiền cô thêm nữa.
“Đã muộn như vậy em còn đến đây, có phải có chuyện gì không?”
Anh ta giống như đứa trẻ còn chưa trưởng thành vậy, có tâm sự gì đều viết lên trên mặt cả, Tống Như nhìn một cái thì đều hiểu.
“Chị, chị biết Ngô Tĩnh Nhiên không?”
“Là nghệ sĩ gia nhập công ty cùng chị khi đó hả? Biết thì có biết, nhưng không hiểu rõ.”
“Thật ra… Em cùng cô ấy đã ở bên nhau được một khoảng thời gian rồi.”
Thấy biểu tình của Tống Kiệt, Tống Như hơi hơi cau mày, sắc mặt cũng thay đổi…
“Chi cảm thấy, cô ấy như thế nào?”
Tống Như nghe câu này, trầm mặc mất vài giây, sau đó hỏi ngược lại: “Em có phải đã phát hiện ra điều gì, mới hoang mang chạy đến đây hỏi chị phải không?”
Tống Kiệt sững ra, ngẩng đầu lên, “Chị làm sao mà biết?”
“Nếu em thấy cô ta tốt, hai người lại luôn bên nhau, thì sẽ không hỏi chị rồi.” Tống như trực tiếp nói ra mấu chốt vấn đề: “Em đã vào showbiz được một thời gian rồi, cũng trải qua một số chuyện, em nên rõ ràng, ở trong giới này, em càng không tin chuyện gì, ngược lại càng tiếp cận sự thật.”
Tống Kiệt trầm mặc…
“Chị thấy nếu như hai người thật sự ở bên nhau được, mặc kệ có phải người trong showbiz hay không, đều có thể sống hạnh phúc, có khi, con người nhất định phải đối mặt thì mới trưởng thành, cho dù quá trình sẽ rất khổ sở.”
Tống Kiệt tay nắm chặt, cơ hồ hiểu được điều gì đó, nặng nề gật đầu: “Em biết rồi, chị, em sẽ xử lý tốt chuyện này.”
Khi Tống Kiệt đang định nói thêm mấy câu với Tống Như, Dương Gia Cửu mặt lạnh đi tới: “Muộn như này rồi, còn không về? Chị cậu cần nghỉ ngơi.”
Tống Kiệt lập tức đứng lên, nhớ ra Tống Như đang mang thai, liền nói: “Em đi ngay đây.”
Tống Như nhìn mà cũng buồn cười, chờ khi Tống Kiệt rời đi, mới lắc lắc tay ông xã làm nũng: “Nói thế nào Tống Kiệt cũng là nghệ sĩ của công ty, cũng là em trai của em, anh sao lại hung dữ với nó như vậy?”
“Hung dữ? Cậu ta nửa đêm lại chạy đến làm ảnh hưởng đến nghỉ ngơi của vợ anh, anh không thể hung dữ với cậu ta sao? Dương Gia Cửu trịnh trọng nói.
Nụ cười của Tống Như càng sâu, ôm lấy anh: “Được rồi, anh nói đều đúng…”
…
Tống Kiệt vốn định trực tiếp về nhà của mình, nhưng trong lòng tóm lại có phiền não không vui, anh ta không muốn hiểu lầm Ngô Tĩnh Nhiên, nếu như thật sự có chuyện gì đó, là cô ấy sợ anh ta lo lắng, cho nên mới không nói?
Nghĩ như vậy, anh ta liền quay đầu xe, lái xe đến khu trọ của Ngô Tĩnh Nhiên.
Chỉ là khi anh ta vừa đến trước cửa khu trọ, thì nhìn thấy “tên phóng viên” đó đang ngó quanh nhà của Ngô Tĩnh Nhiên, mà Ngô Tĩnh Nhiên đang ở cạnh dậm chân lo lắng.
Nhìn thấy Tống Kiệt đang đứng ở cửa, liền kêu lên: “Hạo Dịch! Mau ngăn anh ta lại!”
Người đàn ông kia liếc Tống Kiệt, ánh mắt hung ác nhìn Ngô Tĩnh Nhiên, sau đó nhổ một bãi nước bọt, đụng phải Tống Kiệt, rồi nhanh chóng chạy đi.
Lúc đó Ngô Tĩnh Nhiên bị dọa sợ, ngồi sụp xuống khóc.
Tống Kiệt cũng không đuổi theo người đàn ông kia, mà ở bên an ủi Ngô Tĩnh Nhiên.
“Đừng khóc nữa, chuyện gì xảy ra?”
Bây giờ trong nhà của Ngô Tĩnh Nhiên bị lục lọi rối tinh rối mù…
“Em…Em hôm nay ở công ty có chỉ đường cho hắn, hắn nói hắn là phóng viên của tòa soạn nên em tin, không ngờ hắn là chó săn! Hôm nay lại theo em về nữa, còn uy hiếp em!” Ngô Tĩnh Nhiên vừa khóc vừa giải thích.
Tống Kiệt đỡ cô ta ngồi lên sôpha, cũng không nói gì nhiều, chỉ dặn buổi đêm đi ngủ nhớ đóng cửa, rồi rời đi.
Bị theo dõi?
Đối phương căn bản không phải cậy cửa vào, nếu hắn có ý xấu, Ngô Tĩnh Nhiên cũng có đủ thời gian chạy trốn, thậm chí có thể gọi điện cho anh, nhưng cô ấy đã không làm.
Hơn nữa từ lúc anh chạy một vòng từ biệt thự Lan Đình qua đây, Ngô Tĩnh Nhiên chắc đã về nhà được khoảng thời gian rồi, tại sao bây giờ người đàn ông kia vẫn còn ở trong nhà?
Không loại trừ khả năng hắn ở một lúc bên ngoài rồi mới gõ cửa.
Nhưng mà…
…
Bởi vì Tống Như tuyên bố dừng diễn, những tin đồn xấu xoay quanh cô cũng dần biến mất, nghệ sĩ từng bắt tay chơi xấu cô cũng có thể thở phào.
Cảm thấy Đại Thiên sẽ không vì một nghệ sĩ đã dừng diễn mà làm gì đối với họ, suy cho cùng mọi người đều nằm trong vũng nước đục của cái vòng diễn này.
Đúng là cách Đại thiên xử lý vấn đề ngày càng tiến bộ, khiến họ không thể phản kích!
Trang giải trí sẽ có một có tin tức mới, chẳng hạn như nghệ sĩ nào đó có lý lịch trộm cắp, hay nghệ sĩ kia đã vị ông sếp nào đó bao nuôi, quan trọng nhất, mấy tin này đều có bằng chứng rõ ràng!
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!