Trần Thanh thấp giọng cười thành tiếng, dùng sức nắm lấy bầu ngực mềm mại kia.
“Muốn chứ, sao lại không muốn được? Bé à, lấy gậy thịt của chồng ra, được không?”
Giang Âm nghe lời kéo khóa quần của anh xuống, cởi quần trong của anh xuống luôn, sau đó đưa tay đỡ lấy dục vọng đã đứng thẳng của anh.
Vốn dĩ gậy thịt đã lớn rồi, nằm trong lòng bàn tay mềm mại của cô lại càng lớn hơn đôi chút, lớn đến mức cô không cầm nổi. Gân xanh ở thân gậy thịt tựa như hòa cùng nhịp đập của trái tim, cảm giác nóng bỏng khiến Giang Âm cảm thấy có chút phỏng tay.
Chỉ như vậy thôi, Giang Âm cũng đã cảm nhận được có mật dịch chậm rãi chảy ra khỏi huyệt nhỏ rồi.
Trần Thanh nhìn biểu cảm của cô liền biết cô đã ướt.
Cách một lớp vải quần, anh xoa nhẹ lên hoa huyệt của cô, sau đó đưa tay cởi quần của cô xuống, ngón tay thon dài xẹt qua khe thịt, móng tay nhẹ chạm vào cánh hoa, còn ấn lên hạt đậu nhỏ hai cái.
“A a…”
Giang Âm bị anh khiêu khích thì nhẹ giọng rên rỉ, lại nhớ Trần Thanh nói vách ngăn cách âm chỉ là không tồi, cho nên cô khó chịu cắn môi dưới, ngăn tiếng rên rỉ của mình lại.
Trần Thanh cúi đầu hôn cô, ngậm lấy môi cô liếm mút. Sau đó đầu lưỡi dễ dàng tách hàm răng của cô ra, tiến quân thần tốc cuốn lấy lưỡi cô triền miên.
Cho tới khi đầu lưỡi của cô gái nhỏ đã tê dại, anh vẫn chưa đã thèm buông tha cho miệng nhỏ của cô, rồi chuyển qua ngậm vành tai của cô.
Hơi thở nóng rực phả lên tai Giang Âm, khiến cô cảm thấy hơi ngứa.
Hai ngón tay thon dài của Trần Thanh bỗng đi vào huyệt nhỏ của cô nhờ mật dịch, khiến cho cô không nhịn được mà thở dốc.
“A Thanh… A…”
Ngón tay cắm vào hoa huyệt phát ra tiếng nước vô cùng dâm đãng. Cảm thấy cô đã đủ ướt rồi, Trần Thanh rút ngón tay ra, đỡ gậy thịt đã sưng to để trước cửa huyệt nhè nhàng ma sát.
“Bé ơi, tự mình ngồi xuống, được không?”
Giang Âm không tự giác được mà nuốt nước miếng, cô nâng mông lên, mở cánh hoa ướt át của mình ra, sau đó chậm rãi ngồi xuống gậy thịt thô dài kia.
“Em… Không được… A Thanh… Như vậy… A… Sẽ làm em chết mất…”
Cửa huyệt nhỏ hẹp vừa ngậm lấy quy đầu, thịt non bên trong đã không ngừng mấy máy, cắn chặt đến mức eo Trần Thanh tê dại.
Hai tay anh nắm lấy eo nhỏ của Giang Âm, nương nhờ mật dịch ướt át mà đâm lên trên, hoàn toàn đi vào bên trong.
Hai người đồng thời phát ra tiếng than thở sảng khoái.
“Bé ơi, động một chút đi.”
Trần Thanh bóp hai bầu ngực lớn của cô, nhẹ giọng dụ dỗ.
Từ trước đến giờ Trần Thanh nói gì Giang Âm cũng nghe theo. Cô chống tay lên vai anh, khẽ nâng mông lên rồi lại ngồi xuống thật mạnh. Lặp đi lặp lại động tác này không biết bao nhiêu lần, mỗi lần cô ngồi xuống đều khiến đỉnh đầu đâm tới tận tử cung, sung sướng đến mức huyệt nhỏ của cô co rút lại, nhỏ giọng rên rỉ nỉ non:
“Căng quá… Đâm tới rồi… A… A Thanh… Ư a… Lớn quá… A ha…”
Huyệt nhỏ co rút lại từng cơn mạnh mẽ cắn chặt lấy anh. Động tác chậm chạp của thiếu nữ căn bản chẳng thể thỏa mãn được dục vọng của anh. Đôi đồng tử sâu thẳm của Trần Thanh bị dục vọng bao trùm, anh không quan tâm tới gì nữa mà giữ chặt eo cô, hung ác đâm lên. Huyệt nhỏ không chịu nổi kích thích như vậy, lại càng ra sức cắn mút.
Bỗng nhiên anh dùng sức làm khiến cho cơ thể Giang Âm như nhũn ra. Theo động tác ra vào của anh, cả người cô cũng bị tung lên tung xuống, bầu ngực phía trước như tạo thành từng trận sóng, như có như không chạm lên cơ ngực rắn chắc của anh. Khoái cảm cực hạn khiến cô bất chấp mọi thứ, lên tiếng rên rỉ:
“A ha… Chồng ơi… Sâu quá… Ưm… Tuyệt quá… Đâm tới… A… Tử cung rồi… Anh ơi… Dùng sức… A… Dùng sức… Làm em đi…”
Tiếng rên rỉ của thiếu nữ càng khiến cho Trần Thanh thêm hưng phấn, động tác dưới thân càng mãnh liệt hơn. Gậy thịt như máy đóng cọc hung mãnh đâm vào rút ra khỏi hoa huyệt của cô, hai túi ngọc cũng theo động tác ấy mà đánh lên mông và huyệt nhỏ của cô, phát ra âm thanh “bạch bạch” vang vọng trong xe.
Động tác mãnh liệt khiến cho lý trí của Giang Âm dần tan rã, hiện tại cô chỉ dựa vào bản năng yêu kiều rên rỉ xin tha:
“A ha… Quá nhiều rồi… A… Em muốn… Em sắp tới rồi… Ưm… Chồng ơi…”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!