Khi Trần Thanh về đến nhà thì Giang Âm đang nhăn mặt ngồi trên giường.
“Sao thế em?”
Trần Thanh đi tới ngồi bên mép giường, dùng mu bàn tay áp lên trán cô để kiểm tra nhiệt độ cơ thể.
Giang Âm rúc mặt vào lòng anh, giọng nói nhỏ như muỗi kêu, xấu hổ nói:
“Ngực em bị căng, hơi đau.”
Nghe cô nói vậy, Trần Thanh hơi ngẩn người.
Anh dừng lại một chút, sau đó yết hầu lên xuống vài lần vô cùng gợi cảm, giọng nói cũng trở nên trầm thấp hơn:
“Muốn anh giúp không?”
“Muốn ạ.”
Vừa dứt lời, Trần Thanh đã bế Giang Âm lên, đi vào phòng tắm, áp cô lên tường, chóp mũi cao thẳng nhẹ cọ vào má cô, nói:
“Bé, ôm chặt anh.”
Giọng nói trầm thấp, khàn khàn của người đàn ông gợi cảm muốn chế. Giang Âm cảm thấy tai mình tê dại, cô bé phía dưới bỗng phun ra một dòng chất lỏng nóng bỏng.
Biết sau đây sẽ xảy ra chuyện gì, Giang Âm đỏ bừng cả mặt. Cô nghe lời ôm lấy cổ anh, hai chân kẹp chặt lấy eo anh.
“Thật là ngoan.”
Trần Thanh ngậm lấy vành tai cô, cắn mút.
Giây tiếp theo, trong lúc Giang Âm còn chưa phản ứng lại thì cổ áo của cô đã bị kéo xuống, bộ ngực mềm mại không có áo ngực chèn ép lập tức bật ra, mùi sữa cũng ngập tràn trong không khí.
Anh cúi đầu dùng chóp mũi cọ lên bầu ngực mềm mại, sau đó há miệng ngậm lấy một đóa hồng mai, đầu lưỡi không ngừng trêu chọc.
Cho tới khi đầu vú chậm rãi đứng thẳng, anh bỗng dùng sức mút vào, trong nháy mắt, dòng sữa ngọt ngào tràn ngập khoang miệng của anh.
Tiếng mút sữa cùng tiếng nuốt xuống không ngừng vang lên kích thích Giang Âm cảm thấy vừa xấu hổ lại vừa hưng phấn, phía bên dưới cũng ngày càng trở nên ướt át.
“A… Nhẹ một chút…”
Trần Thanh buông đầuvú đã sưng đỏ của cô ra, tựa như còn chưa đủ, lại dung đầu lưỡi liếm nhẹ một chút.
“Sữa của bé yêu rất ngọt.”
Vừa nói, anh vừa đưa tay xoa bóp bộ ngực đã lớn hơn sau khi mang thai của cô. Bàn tay còn lại sờ tới nơi thần bí đã ướt át của cô, khẽ xoa nắn hạt đậu nhỏ, cười khẽ, nói:
“Ướt như vậy sao?”
Trước ngực và huyệt nhỏ đều truyền tới khoái cảm kinh người khiến Giang Âm không nhịn được mà ngẩng đầu rên rỉ. Cô vặn vẹo mông, không ngừng cọ xát với dục vọng đang bị quần bao lấy của anh, muốn giảm bớt sự ngứa ngáy khó chịu ở hoa huyệt của mình.
“Ưm… A ha…. Khó chịu quá… A Thanh… Cho em… A…”
Nhìn dáng vẻ động tình của cô, động tác trên tay Trần Thanh dừng lại, khóe môi hiện lên ý cười tà ác, giọng nói khàn khàn như đang dụ dỗ cô:
“Bé yêu muốn gì nào? Muốn gì thì tự tới, được không?”
Lý trí của Giang Âm đã sớm bijd ục vọng chi phối, cô theo bản năng làm theo những gì anh nói, vươn bàn tay nhỏ vụng về cởi bỏ dây quần của anh, lấy ra gậy thịt thô dài đã cương cứng của anh, nhắm về phía huyệt nhỏ của mình.
Nhưng mỗi lần quy đầu đều sẽ trượt qua cửa huyệt của cô, mang tới từng cơn rùng mình. Cô gái nhỏ bị dục vọng ăn mòn lý trí như sắp khóc tới nơi rồi:
“A a… Chồng ơi… Em không cho vào được… A giúp… Giúp em…”
Vài lần rồi mà vẫn không vào được, Trần Thanh cũng bị tra tấn.
Anh không rảnh trêu đùa Giang Âm nữa. Một tay anh đỡ lấy gậy thịt nhắm ngay cửa huyệt của cô, một tay giữ chặt lấy mông cô, éo hướng lên trên, đẩy mạnh vào, gậy thịt đi vào hoàn toàn.
Cửa huyệt bị đẩy ra, gậy thịt to lớn không báo trước tiếng nào mà đột ngột đi vào, trong giây phút gậy thịt đi vào hoàn toàn, hai người cùng thở ra một hơi đầy thỏa mãn.
Hoa huyệt gần một năm không có được yêu thương chặt như xử nữ, Trần Thanh muốn đi vào rút ra thì có chút khó khăn.
“Bé, thả lỏng một chút, em như này anh không động được.”
Anh vừa liếm mút cánh môi của cô, vừa dùng ngón tay mân mê hạt đậu nhỏ mẫn cảm của cô.
Giang Âm đã hoàn toàn mất đi lý trí thuận theo anh mà thả lỏng huyệt nhỏ, cảm giác ngứa ngáy khó chịu làm cô chẳng thể lo tới chuyện khác, nhịn không được mà tự mình động một chút, một trên một dưới đong đưa mông mình như vuốt ve gậy thịt.
“Rất… Rất thoải mái… A… Tuyệt quá… Chồng ơi… A a…”
Trần Thanh bị cô trêu chọc khiến cho da đầu tê dại, đôi mắt chứa đầy dục vọng cũng trở nên tối hơn.
Anh nắm chặt lấy eo cô, thân gậy thịt đầy gân xanh nghiền qua tầng tầng nếp uốn trong hoa huyệt của cô, eo mạnh mẽ đâm vào rồi rút ra, mỗi lần đi vào đều đâm tới nơi sâu nhất.
Khoái cảm bủa vấy, thoái mái đến mức ngón chân Giang Âm cũng cuộn tròn lên.
Nhưng cơ thể bị nảy lên không có tường đỡ khiến Giang Âm đang mềm nhũn có chút sợ hãi. Cô yêu kiều xin tha:
“Chồng ơi… A… Em không có sức… Cho em xuống đi… Xin anh… A ưm…”
Trần Thanh cười khẽ một tiếng, vẫn giữ nguyên tư thế này, một tay giữ eo mô, một tay giữ mông cô, ôm cô ra khỏi phòng tắm, giọng nói trầm khàn gợi cảm:
“Bé, nhỏ giọng một chút, con trai vẫn đang ngủ đấy.”
Bầu ngực trắng nõn đong đưa lên xuống như tạo thành từng cơn sóng, đầu vũ cứng rắn đứng thẳng như có như không mà cọ xát lấy cơ ngực của anh. Theo từng bước chân của anh, gậy thịt lại cắm vào sâu trong hoa huyệt, tựa như mỗi lần đều đâm tới tận tử cung.
Mật dịch chảy ra từ hoa huyệt của Giang Âm nhỏ giọt trên sàn nhà không nhiễm một bụi, dưới ánh đèn, chúng tựa như đang phát sáng.
Cô vô lực ôm lấy cổ anh, vùi mặt vào cô anh thở dốc, không dám phát ra âm thanh nào, chỉ sợ đánh thứ Ngũ Nguyệt đang ngủ say.
Trần Thanh đi từng bước tới ban công, vỗn nhẹ lên sống lưng cô, nói:
“Bé, chúng mình đổi tư thế khác nhé?”
Âm cuối vừa dứt, hai tay anh giữ lấy nách cô, ôm cô đứng đối diện với lan can, anh cúi người, nỉ non bên tai cô:
“Đứng vững.”
Giang Âm không được thỏa mãn dục vọng mơ mơ màng màng giữ lấy lan can, mông cong lên, nói:
“A Thanh… Mau đi vào… A a… Mau làm em đi… A ha… Em khó chịu quá…”
Mái tóc dài của cô gái xõa trên tấm lưng trắng nõn, bầu ngực đẫy đà đong đưa trong không khí, cặp mông lớn như đang mời gọi anh. Hình ảnh dâm đãng mà gợi cảm này khiến cho dục vọng của Trần Thanh càng thêm sưng to.
Hai tay anh nắm lấy vòng eo nhỏ của cô, quy đầu cọ lên cửa huyệt ướt át của cô, bỗng nhiên dùng sức đi vào, không cho cô cơ hội thích ứng mà lập tức đi vào hoàn toàn.
Giang Âm bị anh tập kích bất ngờ, hai chân nhũn ra, cảm giác được lấp đầy một lần nữa khiến cô hưng phấn, huyệt nhỏ cũng siết chặt lại, tiếng rên rỉ cũng ngày càng dâm đãng:
“Chồng ơi… Tuyệt quá… Dùng sức làm em… A a ưm… Giỏi… Giỏi quá… A…”
Tư thế đi vào từ phía sau thật sự rất sâu, Trần Thanh đã lâu không được thân mật với cô làm như không biết mệt mỏi, mỗi lần đi vào đều rất mạnh mẽ, còn cố ý đâm vào nơi mẫn cảm của cô, nhiều lần đâm tới gò thịt nhỏ nhô lên kia của cô.
Anh cúi đầu hôn lên tấm lưng trắng như tuyết của cô, lưu lại những dấu hôn đỏ bắt mắt, hai tay nắm lấy bộ ngực của cô xoa bóp thành đủ loại hình dạng, tốc độ đâm vào rút ra cũng càng ngày càng nhanh, mạnh mẽ đâm vào tử cung của cô.
Tiếng nước cùng với tiếng cơ thể va chạm vào nhau vang lên, từng đợt khoái cảm đánh thẳng vào dây thần kinh của Giang Âm, tiếng rên rỉ kiều mị dần dần mang theo tiếng khóc nức nở:
“Đủ rồi… A… Chồng ơi… Em sắp… Sắp tới rồi… A a… Chậm một chút… Hu hu hu… Đừng đâm tới nơi đó… A a… Huyệt nhỏ sắp… Sắp bị đâm hỏng rồi… Anh ơi… Nhẹ… Nhẹ một chút…”
“Châm một chút thì bé sướng thế nào được?”
Trần Thanh thở dốc bên tai cô, nói lời thô tục:
“Vợ à, huyệt nhỏ của em rất chặt, nên làm lỏng ra một chút, mỗi ngày chồng đều sẽ làm em được không?”
“A… Vâng… A a…:
Khoái cảm kinh người đánh thẳng vào Giang Âm, như muốn bao phủ khắp cơ thể cô vậy. Giang Âm ngẩng đầu, dựa vào vai anh, giọng nói khàn khàn, khóc nức nở xin tha:
“Từ bỏ… A ha… Anh ơi… Em tới rồi… A a…”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!