Hàn Tử Dạ tức giận đến mức cắn chặt răng, hai tay lặng lẽ đưa về sau nắm chặt thành quyền. Mặc dù Tề Hàm Lỗi đã từng nhìn thấy tên ác ma này hôn chị mình rất nhiều lần nhưng hắn vẫn không thể nào chịu nỗi. Mỗi lần nhìn thấy đều muốn chạy thật nhanh lại chỗ ác ma mà xé miệng của hắn, càng muốn rống to không cho phép hắn dùng đôi môi bẩn thỉu hôn miệng của chị, hắn không xứng nhúng chàm, làm bẩn chị của cậu.
May mắn thay đây chính là lần cuối cùng ác ma hôn môi cùng chị, chỉ cần chị chứng kiến mớ ảnh chụp ấy, nhất định sẽ không cùng ác ma qua lại nữa, rất có thể còn cho hắn hai bạt tay. Nhưng tên ác ma kia rất hung dữ, chị nếu dám đánh hắn, hắn nhất định sẽ không tha cho chị, đến lúc đó mình nhất định liều chết cũng phải bảo vệ được chị.
Hàn Tử Dạ đứng gần Hàn Tử Thần, Tề Hâm Lỗi đương nhiên có chú ý tới sắc mặt khó coi của cậu, hai tròng mắt sau chiếc kính thoáng hiện lên một tia đùa cợt.
Mỗi lần chứng kiến cảnh chị gái hôn hắn, biểu tình trên mặt cậu như muốn ăn tươi nuốt sống mình, nếu không phải mình còn chơi chưa ngán chị của hắn, cậu dám đối với hắn lộ ra vẻ mặt này, mình sẽ đánh cho cậu ta răng rơi đầy xuống đất.
Chính mình nghĩ mãi cũng không rõ, tại sao trên đời lại có người thích chị ruột của mình, hay là chị em sinh đôi, thật là biến thái ! Nhưng tên tiểu tử thúi Hàn Tử Dạ này vừa nhìn đã biết là cái biến thái.
Tề Hâm Lỗi thông qua cặp kính râm đánh giá Hàn Tử Dạ, trong mắt tràn đầy khinh bỉ. Tên tiểu tử thúi Hàn Tử Dạ này tuy là em trai sinh đôi của Hàn Tử Thần nhưng lại không giống chị gái đẹp như thiên tiên, ấm áp chói mắt của cậu. Lúc nào cậu ta cũng lôi thôi lếch thếch, tóc tai bù xù, còn đeo thêm cặp mắt kính dày cộm che khuất kín, làm cho người ta người ta căn bản không thấy rõ diện mạo của cậu.
Cậu làm cho người ta không thoải mái chính là cảm giác âm trầm vây quanh người cậu ta. Nghe nói trong trường học nhiều người nhìn thấy cậu đều nhịn không được mà dựng tóc gáy. Mà lúc mình vào trường cũng vì nghe tin đồn mà tò mò đi tìm cậu ta.
Sau khi nhìn thấy cậu, mặc dù chính mình không có cảm giác không thoải mái, lại nhìn cậu không vừa mắt, cho nên mỗi ngày liền mang người đến đánh cậu.Nhưng không nghĩ tới xương cốt của cậu lại cứng rắn như vậy, dù mình có đánh cậu, tra tấn cậu, cậu cũng giống như người chết không hừ một tiếng. Càng đừng nói đến việc cậu cầu xin tha thứ, làm cho mình càng nhìn càng khó chịu.
Nếu không phải sau này cùng chị cậu ta hẹn hò, chắc mỗi ngày sẽ mang theo thủ hạ đánh cậu. Cho đến khi đem cậu đánh đến không chịu nổi mà kêu ra tiếng, cầu mình xin tha thứ mới thôi.
Vô luận nhìn như thế nào cũng cảm thấy cậu không vừa mắt, cho nên chờ đến khi hắn chơi chị gái của cậu xong rồi quăng đi, liền mang theo đàn em hung hăng đánh cậu mỗi ngày giống như trước. Bây giờ phải nhẫn nhịn coi thường cậu ta, miễn cho nhìn thấy đã muốn đánh cậu.
“Bảo bối lên xe. Anh chở em đi học,” Tề Hâm Lỗi tươi cười nói với bạn gái, nhưng lại không có kêu Hàn Tử Dạ. Hắn không cầu mong tên tiểu tử thúi này lên chiếc xe mà hắn yêu quý, chiếc xe này chỉ có hắn mới được ngồi, ngay cả đàn em của hắn đều không được ngồi qua
“Được“ Hàn Tử Dạ lập tức cao hứng gật đầu, nhưng ngay lập tức lại nghĩ đến em trai của mình “Tiểu Dạ, em ấy…”
Tề Hâm Lỗi không đợi cô nói xong, liền cắt đứt lời cô, nói: “Xe của anh chỉ có thể ngồi hai người, để cho cậu ta đi bộ đến trường đi, dù sao ở đây cũng cách trường học không xa.“
Thật ra xe thể thao của hắn chỉ có 2 chỗ ngồi, nhưng chị em nhà họ Hàn đều thon thả, gầy yếu, có thể ngồi chung một ghế.
“Nhưng mà…” Hàn Tử thần nhìn em trai mình, vẻ mặt buồn rầu. Cô ngồi xe cùng bạn trai, lại để em của mình đi bộ đến trường khiến cô rất ngại.
“Chị, không sao. Chị đi trước đi, em sẽ đi bộ không trễ giờ đâu” Hàn Tử Dạ nhẹ nhàng nói, cậu không muốn làm cho chị mình khó xử, càng không muốn ngồi cùng xe với ác ma kia. Tuy rằng cậu rất muốn chứng kiến cảnh ác ma thấy ảnh chụp sẽ có phản ứng gì.
“Chị và Hâm Lỗi đi trước, gặp nhau ở trường nhé.“ Hàn Tử Thần nghe em trai nói vậy liền thở phào nhẹ nhõm, miệng nhoẻn cười, vẫy tay tạm biệt em trai rồi ngồi vào xe bạn trai.
Nhìn thấy chiếc xe sang trọng rời đi, Hàn Tử Dạ kinh bỉ chửi thề một tiếng. Tên ác ma này còn là học sinh mà còn bày đặt đi xe đến trường, khắp nơi đều khoe nhà mình có tiền, thật là trơ trẽn.
Hắn thật sự cảm thấy ông trời không có mắt, lại cho tên ác ma kia đầu thai có quyền có thế, giàu sang đến độ có thể giết người chỉ bằng một câu nói. Nếu ác ma kia sinh ra trong một gia đình bình thường, nào giống như bây giờ ở trong trường tung hoành ngang ngược, hoàn toàn không coi kỹ cương ra gì, vô pháp vô thiên muốn đánh ai là đánh. Thầy cô giáo trong trường không ai dám tố cáo hắn, hiệu trưởng cũng không dám khai trừ hán.
Tên ác ma này hư hỏng đến cực điểm, việc ác ma này làm ba ngày ba đêm cũng không kể hết, toàn thân hắn chẳng có một chút ưu điểm nào, thực không rõ chị mình thích hắn ở điểm nào, còn nói hắn là nam nhân tốt nhất trên đời, giống y hệt mấy nữ sinh trong trường điên cuồng mê luyến hắn, đã bị hắn mê hoặc.
Bản thân mình thực hối hận vì sao lúc trước khi chị phát hiện ra vết thương trên người mình, vì không chịu nổi truy vấn mà kể ra chân tướng, khiến chị tức giận mà đi tìm tên ác ma kia hỏi cho ra lẽ, cuối cùng lại khiến chị nhất kiến chung tình với tên ác ma kia.
Tuy rằng sau khi chị cùng ác ma hẹn hò, tên ác ma kia không còn đánh cậu nữa, nhưng cậu tuyệt đối không vui! Cậu tình nguyện mỗi ngày bị tên ác ma kia đánh, hành hung, tra tấn cũng không muốn chị cùng tên ác ma kia kết giao, rơi vào bóng tối, nhất định sau này chị sẽ chịu khổ.
May mắn thay, chị sắp chia tay với tên ác ma kia.
Hàn Tử Dạ vui vẻ tươi cười, nhanh chân chạy về phía trước. Tính toán thời gian, chị cùng tên ác ma kia hẳn là đã tới trường học nhìn thấy những bức ảnh
Cậu phải nhanh chóng tới trường học, khuyên nhủ chị chia tay tên ác ma kia, chị yêu tên ác ma kia nhiều như vậy, khi chia tay nhất định sẽ rất đau khổ.