Ánh sáng duy nhất của Lâm Bội Sam vậy mà cứ thế bỏ đi,xa dần xa dần bỏ mặc cô trong bóng đêm tối vĩnh hằng không có lối thoát.Lâm Bội Sam cô bây giờ như con chim yến vẫy vùng trong cái lồng nhỏ, không cách nào để có thể thoát ra khỏi nó.Lâm Bội Sam vì vậy mà ngồi thừ đó mà không làm gì, cũng không biết sẽ phải làm gì,đôi mắt thâm thúy nhìn sâu vào bóng đêm tối kia.
Chờ mãi cho đến hai giờ sáng,Bội Sam cảm thấy hẳn sinh nhật cô cũng không quá quan trọng như vậy nữa.Cô lê thân mình mệt mỏi lên phòng, nghĩ đây chỉ là như một giấc mơ,giống như chưa từng xảy ra, cũng chưa từng nghe như lời diễu cợt kia của anh.Bây giờ cô muốn đi ngủ.
Lâm Bội Sam cô đơn nằm trên chiếc giường lớn nhưng lạnh lẽo.Dù nói là đi ngủ nhưng cô lại trằn trọc không ngủ được,cô không thể yên giấc mắt cô dán vào chiếc trần nhà.Lâm Bội Sam nghĩ lại những ngày tháng trước kia,ấm áp thoải mái khi được ở bên cạnh anh.Mãi đến 3 giờ thì cô mới lim dim đôi mắt dần khép lại.
Lâm Bội Sam cô bây giờ chỉ muốn ngủ một giấc, sáng ngày mai tỉnh dậy mọi thứ sẽ như cũ không thay đổi.Lâm Bội Sam hai hàng lông mày nhíu lại,trông hết sức khổ sở, cô mơ mơ thấy cô bị anh Khải Liêm đuổi ra khỏi nhà,không một nơi nào để đi và cô bị tai nạn gặp được bố mẹ của mình.Ông trời đúng là quá độc ác mà, trong giấc mơ cũng không tha cho cô.
''Cạch!''
Tiếng mở cửa nhà Lâm Bội Sam xuống xem tình hình thế nào,Cố Khải Liêm bước vào,một tay chống lên cửa,ánh mắt xoay lờ đờ nhìn người con gái trước mặt.Anh tiến nhanh về phía trước với những bước nào lảo đảo,không vững anh cúi đầu nhìn ngắm khuôn mặt cô trong miệng còn đang lẩm bẩm cái gì.Cố Khải Liêm vươn tay, muốn vuốt ve gương mặt của cô, nhưng cảm giác trước mắt mặt đất quay cuồng, cứ thế nặng nề mà nằm xuống sofa.Lâm Bội Sam ngửi thấy mùi rượu nồng nặc, cô lo lắng vội dùng sức lực nhỏ bé của mình kéo cậu dậy.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!