Không nhìn thấy còn đỡ, nhìn thấy rồi gương mặt Nghi Thường càng thêm phiếm hồng, tầm mắt mê ly nhưng ở cự li gần cô vẫn có thể xem rất rõ ràng hoa huy*t như thế nào cắn nuốt ' ông xã nhỏ'. Bị Cố Hoàn nhồi đầy lại không ngừng ra sức cắm rút, cái miệng nhỏ bên dưới bị căng đến cực hạn, hai cánh hoa môi dán sát vào thân gậy nổi đầy gân xanh. Quá kích thích, quá mãnh liệt hoa huy*t Nghi Thường lại co rút xoắn chặt bức ép Cố Hoàn suýt chút nửa giao nộp khí giới, cúi đầu hôn lên vành tai mẫ cảm:
" Bà xã, em thoải mái cũng không nên siết chặt như vậy, tính bấm gãy anh sao?"
" Ưm... Người ta không có!"
Đúng, Nghi Thường làm sao có thể không biết xấu hổ mà hành động như thế, chỉ là cơ thể cô không chịu kiểm soát, hòa nhập vào ái tình tự thân vận động co rút, xoắn chặt không lưu lại một tia khe hở.
" Như vậy còn nói không có, mèo nhỏ gạt người"
Hắn tà mị nói, động tác cắm rút càng thêm tăng tốc như thể trừng phạt, dịch thủy tiết ra càng ngày càng nhiều, trên côn th*t cực đại phản phất phủ một tầng óng ánh, dưới ánh nắng mờ nhạt càng thêm dâm mỹ. Nghi Thường nằm dưới thân Cố Hoàn chịu trận, thừa nhận hắn hoan hảo, lại đổi thêm vài tư thế đáng xấu hổ khác thẳng tới khi lưng eo Cố Hoàn căng chặt, nùng nùng tinh dịch trực tiếp rót vào nơi sâu nhất trong miệng tử cung hắn mới rít gào thỏa mãn ngã xuống.
" Anh nặng quá... đi ra"
Nghi Thường sau khi trải qua cao trào, thở dốc rất lâu mới khôi phục lại thần trí, nhưng có gì đó không đúng? Hình như là vật nào đó vẫn chưa rời khỏi cơ thể cô, còn nửa cái tên đàn ông vừa ăn sạch cô vẫn bất chấp nằm đè lên người, khiến cô vừa căng trướng vừa hít thở không thông.
" Ưm... Bà xã, đừng loạn" - Cố Hoàn lười biếng vùi gương mặt điển trai vào rãnh ngực của Nghi Thường, hơi thở hắn nóng rực thổi quét qua khiến cô lạnh gáy.
" Làm loạn... Người làm loạn là anh mới đúng! Mau rút ra rồi lăn sang một bên"
Đọc tiếp tại metruyenhot.com nhé !
Nghi Thường không kiên nhẫn, người đàn ông này của cô sau khi hoan ái đều giở trò làm ra vẻ đáng thương hòng lung lay lòng thương cảm của cô, khiến cô không đánh đã hàng dâng tất cả cho hắn. Nhưng mà biết rõ tim đen không đồng nghĩa với việc Nghi Thường có cách kháng cự, tính tới tính lui số lần cô " bật" lại Cố Hoàn chưa đếm hết năm đầu ngón tay... Giống như hiện tại bất lực mà chấp nhận bị hắn chiếm dụng, một bên ngực đã được hắn ngậm vào liếm mút, hạ thân vẫn còn cất chứa dỗ dành ' ông xã nhỏ', trải qua trận bắn tinh tuy có mềm đi đôi chút nhưng vẫn còn rất uy mãnh nhét đầy hoa kính ngăn không cho dịch thể chảy ra.
Trong lúc Nghi Thường đang loay hoay không biết giải vây thế nào thì chuông điện thoại của hắn vang lên, Nghi Thường như được giải thoát lay mạnh hắn.
" Điện thoại của anh"
" Ừm". Truyện Đam Mỹ
Cố Hoàn không hài lòng nhíu nhíu mi tâm, ướn người cầm lấy di động liếc mắt nhìn dang tính người gọi, sắc mặt hắn mới khôi phục nguyên trạng.
" Em ngủ đi, anh nghe điện thoại"
Hắn xuống giường cẩn thận kéo chăn đắp cho Nghi Thường, rút khăn lông quấn quanh hạ thân mới đi ra ban công.
...
WED TRUYENFULL, TRUYENKIWI1, LOVETRUYEN, ZINGTRUYEN, TRUYEN360,DTRUYEN, STRUYEN, TRUYENHD, TRUYEN4u.NET, FREETTRUYEN... LÀ THÀNH PHẦN ĂN CẮP KHỐN NẠN!!
" Tần Hạo, có chuyện gì?' - Hắn hỏi.
" Lý Gia Hựu đã bị trừ khử, tôi chắc chắn là Hạ Mỹ Kỳ bắt đầu hành động?"
" Lý Gia Hựu chết rồi?"
Cố Hoàn ngữ khí hơi kinh ngạc, mặc dù biết rõ gã họ Lý này ít nhiều nắm giữ thông tin liên quan đến Hạ Mỹ Kỳ, cũng có thể hắn là động cơ khiến cô ta làm ra những hành vi bất thường trong thời gian qua, nhưng trăm ngàn tính toán cũng không tính ra được Hạ Mỹ Kỳ lại không từ thủ đoạn lấy mạng hắn ta, Hạ Mỹ Kỳ đúng là chẳng có chuyện gì là không dám làm... Cố Hoàn một bên suy nghĩ một bên nghe Tần Hạo tường thuật mọi chuyện, cũng như Tần Hạo, Cố Hoàn càng nghe hắn càng quả quyết về chủ mưu đứng sau! Xem ra vở kịch này sắp tới hồi hạ màn - Hắn nghĩ ngợi.
" Tình hình trước mắt là như thế? Hiện tại có thể tiến hành truy tố cô ta rồi chứ?"
Tần Hạo quả quyết, thời gian qua vì cùng Cố Hoàn thực hiện kế hoạch " dụ rắn ra khỏi hang" mà hắn đã cố nén không biết bao nhiêu lần. Lần này nắm rõ trong tay, không thể buộc hắn ẩn nhẫn nửa. Thế mà hai chữ " đừng vội" thốt ra từ miệng Cố Hoàn lần nửa làm Tần Hạo nhíu mày nhăn nhó.
" Đại tổng tài, tôi xin anh đấy! Có thể cho tôi đường đường chính chính tác nghiệp được không?" - Tần Hạo giọng đầy ủy khuất.
" Cậu đừng quá sốt ruột, thời điểm này tôi vẫn cảm thấy có chút chưa thích hợp!"
" Sao vẫn chưa thích hợp, chẳng phải trước đó cậu nói đợi Hạ Mỹ Kỳ sa lưới một phen tóm gọn hay sao? Hiện tại chẳng phải cô ta đã..."
" Đúng, mình từng nói như vậy. Nhưng không nghĩ tới thủ đoạn cô ta lại tàn độc như thế. Thẳng tay trừ khử Lý Gia Hựu!"
" Nếu đã có căn cứ vậy thì chỉ cần truy tố cô ta là xong!"
" Hạ Mỹ Kỳ không đơn giản như cậu nghĩ. Cô ta dám giết Lý Gia Hựu chắc chắn đã có tính toán rõ ràng. Hơn nửa việc xác định được danh tính xác chết chưa nói lên được điều gì gây ảnh hưởng đến Hạ Mỹ Kỳ; chúng ta vẫn chưa tìm được chứng cứ chứng minh mối quan hệ giữa cô ta Lý Gia Hựu"
"...."
Tần Hạo im lặng lắng nghe Cố Hoàn nói, quả thực hắn đã có chút nóng vội nên mới vội quy chụp theo bản tính cá nhân; suy cho cùng đúng như Cố Hoàn nói bên phía điều tra vẫn chưa tìm được chứng cứ chứng minh về quan hệ giữa Hạ Mỹ Kỳ và Lý Gia Hựu. Xem ra dù không muốn hắn vẫn phải nên cân nhắc lại, đẩy nhanh tiến độ điều tra manh mối...
" Được rồi, mình nghe cậu tạm thời không ' đánh rắn động cỏ', nhưng mình nói cho cậu biết sớm muộn gì mình cũng bắt Hạ Mỹ Kỳ"
Tần Hạo ngữ khí hơi hơi bức xúc nhưng truyền đến tai Cố Hoàn giống như hắn đang ' hờn dỗi'.
" Trước giờ mình chưa bao giờ nghi ngờ năng lực của cậu, còn về phía Hạ Mỹ Kỳ cứ coi như cho cô ta thời gian thư thả cuối cùng đi"
Kết thúc cuộc nói chuyện với Tần Hạo, Cố Hoàn vẫn còn đứng trên ban công, vẻ mặt suy tư cùng ánh mắt thâm thúy nhìn về khoảng không vô tận. " Tần Hạo, nếu mình có lỡ lợi dụng lòng tin của cậu để tính chút tư thù thì mong cậu bỏ qua" - Lời muốn nói nhưng bị nuốt ngược trở lại lúc này mới khẽ thốt ra.