*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
" Thật ngại quá, muộn thế này còn đến làm phiền cậu!"
Cố Hoàn nhìn về phía Tần Hạo áy náy nói, từ sau khi gặp mặt Hạ Mỹ Kỳ ở suối nước nóng, cảm thấy có một số việc phải trực tiếp thương lượng cùng Tần Hạo, nên bất chấp thời gian đã khuya vẫn lái xe đến chung cư của bạn hữu. Tần Hạo từ trên quầy Bar mini cầm lấy hai ly rượu Vang, ngồi xuống đối diện với Cố Hoàn, tỏ vẻ thông cảm đáp.
" Cậu đừng nói vậy, cậu vội đến tìm mình như vậy chắc là có việc quan trọng!"
" Cậu nói không sai? Mình đến tìm cậu quả thực có một số chuyện" - Cố Hoàn không giấu giếm. Tay cầm lấy ly rượu lịch sự mời Tần Hạo.
" Mình đoán không lầm chính là chuyện liên quan đến Hạ Mỹ Kỳ? Thậm chí mình còn đoán ra được cậu vừa từ chỗ cô ta đến đây!" - Tần Hạo uống một ngụm rượu nhàn nhạt mở màn cuộc nói chuyện, trong lời nói không giấu được thái độ châm chọc. Cố Hoàn bị nói trúng tim đen chỉ biết cười trừ cho bớt ngượng.
" Đúng là chẳng có gì qua mắt được điều tra viên cậu!"
" Mình chỉ là căn cứ vào biểu cảm trên mặt cậu mà đoán thôi!"
Tần Hạo nghịch ngợm ghé sát vào mặt đang khó hiểu của Cố Hoàn, thấp giọng giễu cợt.
" Ánh mắt kiềm chế, thái độ đè nén...Hazzz!! Cảm xúc tồi tệ như thế này ngoài Hạ Mỹ Kỳ thì còn có ai có thể khiến Cố thiếu của chúng ta ủy khuất như vậy nửa?"
Hắn không kiên dè gì mà thẳng thắn, còn cười cợt Cố Hoàn đầy thích thú.
Đọc tiếp tại metruyenhot.com nhé !
" Cậu thôi đi, đừng có thấy người gặp nạn còn buông lời dè biểu chứ?!" - Cố Hoàn ngữ khí hơi khổ sở, dùng sức đẩy gương mặt đang khoái trá của Tần Hạo tránh xa mình. Lúc nãy bị Hạ Mỹ Kỳ khiêu khích hắn đã bất mãn, nay còn gặp bạn hữu không hiểu nhân tình trêu chọc.
" Được rồi, được rồi. Không đùa với cậu nửa, có chuyện gì cậu cứ nói!"
Tần Hạo ngã người ngồi lại trên ghế sofa đối diện, ngữ khí nghiêm túc không nhìn ra lúc này còn nhiệt tình châm biếm người khác.
" Tội chứng Hạ thị có giao dịch bất chính với Lý Gia Hựu cậu đang giữ trong tay đúng không?" - Cố Hoàn vừa hỏi vừa châm một điếu thuốc, sau rút một điếu đưa cho Tần Hạo.
" Đúng, mới vừa tìm thấy tại nơi ở của hắn ta!" - Tần Hạo thở ra một làn khói, giọng nhàn nhạt.
" Ngoài cậu và mình, còn người thứ ba nào biết đến những thứ này?"
" Không có, vì là bằng chứng mới thu thập chưa qua điều tra giám định thật giả, còn nửa giống như cậu nói tranh đánh rắn động cỏ, mình vẫn đang âm thầm điều tra." - Tần Hạo thành thật nói.
" Cậu lúc nào cũng luôn cẩn trọng như vậy! Nhưng trong tình huống này điều đó lại cực kì cần thiết!" - Cố Hoàn nghiêm túc, ngừng một lát lại nói tiếp.
" Đối với cái chết của Lý Gia Hựu mặc dù chúng ta đều biết có liên quan đến cô ta nhưng vẫn chưa thể xác định là do cô ta chủ mưu hay trực tiếp ra tay? Một khi xác định sai đối tượng sẽ khiến cục diện thay đổi theo một hướng khác, thậm chí cô ta còn có thể chuẩn bị kế sách đối phó"
" Cậu nói không sai, Hạ Mỹ Kỳ thủ đoạn tinh vi, không dễ gì để lộ sơ hở. Nên mình lựa chọn bắt đầu từ với cô ta từ những tội chứng mới thu thập. Hối lộ, cấu kết quan chức, những tội danh này cũng đủ khiến danh tiếng nhà họ Hạ sụp đổ" - Tần Hạo rành mạch diễn đạt ý tứ.
" Một bàn tay vỗ không thành tiếng, Hạ gia có thể qua mặt các chủ đầu tư đi cửa sau với Lý Gia Hựu, chắc chắn phải có vây cánh..." - Cố Hoàn nói ra suy nghĩ của mình.
" Qua những chứng cứ thu thập quả thực đứng cùng phe với Hạ gia còn có một số công ty khác, nhưng vai trò không quan trọng, chủ yếu là núp dưới bóng nhà họ Hạ. Trực tiếp vẫn là Lý Gia Hựu và Hạ thị."
" Dù vai trò như thế nào thì cũng không tránh được liên quan." - Cố Hoàn nói thêm.
" Nhưng bọn chúng cấu kết không phải ngày một ngày hai, quy mô và thế lực chắc chắn đã có mới dám làm ra những chuyện phạm pháp như vậy. Hiện tại chúng ta xác định là do Hạ thị đứng đầu, nếu đánh đổ được Hạ thị thì thế lực này sẽ nhanh chóng bị tiêu diệt"
" Loại bỏ thế lực Hạ thị không phải không được. Từ lâu Hạ Mỹ Kỳ đã ngỏ ý sáp nhập Thiên Hạ vào Cố thị, cô ta hiện đã lấy được sự tán thành của hầu hết cổ đông. Việc còn lại chỉ cần mình đồng ý thì mọi thứ sẽ diễn ra..."
" Xem ra Hạ Mỹ Kỳ đối với cậu cũng rất có lòng!" - Giọng Tần Hạo lại trêu chọc, nhưng nhờ vậy mà bầu không khí căng thẳng được giảm bớt phần nào.
" Mình hy sinh vì chính nghĩa, cậu còn có tâm trạng trêu chọc sao?" - Cố Hoàn cười khổ.
" Không không. Mình lại nghĩ nếu như lợi dụng điểm này của Hạ Mỹ Kỳ thì kế hoạch của chúng ta..." - Tần Hạo thái độ đầy ám chỉ.
" Thôi đủ rồi, mình hiểu cậu đang muốn nói gì."
Cố Hoàn làm mặt giận, gắt ỏm tỏi, nhưng Tần Hạo chẳng vừa, tiếp tục xoáy sâu vào vấn đề.
" Cậu không nghe người ta nói là phải biết tận dụng cơ hội và tài nguyên sao, hiện nay cơ hội có mà tài nguyên không thiếu, thì việc gì phải bỏ qua"
" Mục đích của cậu chẳng qua là hủy hoại danh tiếng Hạ thị, việc nhỏ như thế không cần mình hy sinh vẫn có thể làm được..." - Cố Hoàn ngữ khí ẩn ý.
" Cậu chắc chắn?" - Tần Hạo hỏi lại.
" Từ trước đến nay có chuyện gì mình nói mà không làm được không? Chỉ cần cậu..."
" Cần mình cái gì?" - Tần Hạo hơi cảnh giác.
" Chỉ cần cậu đối với việc của mình một mắt nhắm một mắt mở là được. Dù sao mình cũng chỉ vì giúp cho công việc điều tra của cậu!"
" Nói như vậy xem ra cậu sắp làm ra những chuyện không đứng đăn?"
" Cái gì mà đứng đắn với không đứng đắn! Người kinh doanh như mình chỉ làm việc theo nguyên tắc người đối với ta thế nào, ta đối với người thế ấy!" - Cố Hoàn dụi tắt tàn thuốc, dùng sức như muốn nghiền nát.
" Được rồi, giữa chúng ta không cần phân chia là việc của ai. Cậu cần gì cứ nói thẳng, trong khả năng mình luôn sẵn lòng"
" Tần Hạo, có được một người bạn như cậu đúng là phúc phần của mình"
Cố Hoàn nghe mấy lời thân tình, không giấu được xúc động. Chủ động nâng ly hướng về phía bạn hữu.
" Nào, mình mời cậu một ly"