Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Quá Khứ Là Anh, Hiện Tại Là Anh Ấy - Tống Hân Nghiên

Bầu trời xanh như được gột rửa, một gợn mây cũng không có. 

Tống Hân Nghiên đẩy cửa quán café, Hàn Mỹ Hân đang ngồi cạnh cửa sổ vội vàng vẫy tay gọi cô: “Hân Nghiên, bên này.” 

Tống Hân Nghiên bước nhanh tới, cô ngồi xuống đối diện Hàn Mỹ Hân. Nhìn không gian quán cafe được trang trí rất tinh tế và tao nhã. Bản nhạc Moonlight của Beethoven đang bay bổng trong gió. Tống Hân Nghiên gọi một phần bánh ngọt, cô nhìn về phía Hàn Mỹ Hân: “Mỹ Hân, tớ phải rời xa Đồng Thành một thời gian.” 

Hàn Mỹ Hân nghe xong, suýt nữa cô đã phun café trong miệng ra ngoài, cô nhìn Tống Hân Nghiên, hỏi một cách khó tin: “Hân Nghiên, cậu muốn rời đi? Cậu đi đâu, lúc nào mới quay về?” 

“Tạm thời vẫn chưa biết, có lẽ là một tháng, cũng có thể là lâu hơn. Thế giới này lớn như vậy, tới muốn đi để xem thử, bao nhiêu năm nay tớ vẫn luôn ở Đồng Thành, tầm nhìn bị hạn chế, có lẽ đây là lúc tớ nên đi để ngắm nhìn thế giới ngoài kia trông như thế nào rồi.” Tống Hân Nghiên nhẹ nhõm, chỉ có mình cô biết vì sao bản thân lại rời đi. 

Hàn Mỹ Hân yên lặng nhìn cô: “Hân Nghiên, đừng nói cậu đi một phát mấy năm, sau đó lúc về dẫn theo một bánh bao nhỏ gì đó, không phải chứ. Cậu có thai rồi sao?” 

Tống Hân Nghiên không biết logic của luật sư lại phóng xa như vậy, cô chỉ nói mình muốn đi một thời gian, cậu ấy liền kết luận là cô có thai? Cô đỡ trán lẩm bẩm một tiếng: “Hân Nghiên, cậu bớt xem phim tình cảm lúc tám giờ đi.” 

“Tớ không xem phim tình cảm thì xem cái gì. Tớ là luật sư ly hôn, mỗi ngày đều phải đối mặt với trách móc oán hận, nếu tớ còn bổ sung thêm năng lượng máu chó, tớ sợ mình sẽ không tin tưởng vào tình yêu nữa mất.” Hàn Mỹ Hân nói: “Cậu đừng có mà đánh trống lảng, cậu đã quan hệ với Thẩm Duệ, còn mang thai con của anh ta? Vậy cậu chạy cái gì? Cứ quang minh chính đại gả cho anh ta, chặt đẹp chồng cũ cặn bã và cô chị khốn nạn của cậu tan tác tơi bời. 

Tống Hân Nghiên phục bạn mình sát đất, cô bất lực nói: “Mỹ Hân, nếu như có một này nào đó cậu không làm luật sư nữa, thì có thể suy nghĩ đến việc chuyển nghề viết tiểu thuyết.” 

“…Tớ nói thật mà. Lần trước lúc bị bỏ thuốc, không phải anh ấy cứu cậu sao? Hai người đã ngủ với nhau rồi, chẳng nhẽ không có? Sao mà như vậy được, cậu bị đã bị bỏ thuốc rồi, nếu không làm gì thì sao mà giải được?" Hàn Mỹ Hân nói đến đây, cô ngừng lại một chút: “Đợi đã, chuyện đó đã xảy ra cách đây hơn một tháng rồi, bà dì của cậu vẫn chưa tới đúng không?” 

“Đêm đấy bọn tớ không hề làm gì cả, tớ cũng tưởng là làm rồi, nhưng sau đó mẹ của Đường Diệp Thần đã đưa tớ đi khám phụ khoa còn gì, chính tai tớ nghe được Nhan Tư nói, đêm đó tớ chưa từng bị người ta chạm vào.” Hơn nữa, bà dì của tớ đến rồi, tối qua mới tới.” 

“…” Hãn Mỹ Hân yên tâm, chỉ cần không nháo ra mạng người thì mọi chuyện đều sẽ tốt đẹp: “Vậy vì sao cậu phải đi? Hân Nghiên, ở Đồng Thành không tốt sao?” 

“Cậu có nhớ đầu năm tớ báo danh khóa đào tạo thiết kế không. Hai ngày trước bên đó đã gửi thư mời, tớ dự định đi học một thời gian, khóa đào tạo kéo dài một tháng.” Tống Hân Nghiên giải thích, không để bạn mình lại suy nghĩ linh tinh nữa. 

“Làm tớ sợ chết khiếp, tớ còn tưởng là cậu muốn chạy trốn.” Hàn Mỹ Huyên nhìn Tống Hân Nghiên, cô nhớ tới ngày diễn ra phiên tòa, lúc đi ra từ trong tòa án, Tống Hân Nghiên cũng không hề khóc. Nhưng sau khi về nhà, cậu ấy lại khóc một trận thật to, người làm cô khóc chắc không phải là Đường Diệp Thần, cô dè dặt hỏi: “Hân Nghiên, chuyện cậu muốn đi, Thẩm Duệ có biết không? Đêm hôm xét xử, Bạc Mộ Niên tới tìm tớ, nói Thẩm Duệ điên rồi, đập cả quán bar, có phải hai người chia tay rồi không?” 

Vẻ mặt Tống Hân Nghi ngẩn ra, nhớ tới hình ảnh chiều qua anh tức giận đập điện thoại, bẻ gãy thẻ đen, còn cả bóng lưng cô đơn của anh lúc rời đi. Cô khẽ thở dài một tiếng: “Mỹ Hân, tớ và Thẩm Duệ không có khả năng.” 

“Chưa từng thử, sao lại biết không có khả năng? Thẩm Duệ thật sự thích cậu.” Mỹ Hân ở trước mặt Bạc Mộ Niên thì cãi bướng nhất quyết không chịu thừa nhận, nhưng nếu Hân Nghiên bỏ lỡ Thẩm Duệ thì sẽ không bao giờ gặp được người nào thật lòng thích cô như vậy nữa. Đương nhiên là ngoại trừ đàn anh Liên Mặc. 

Tống Hân Nghiên lắc đầu: “Tớ không có can đảm để thử nữa.” 

Hàn Mỹ Hân hiểu cô, mấy năm nay Đường Diệp Thần ở bên ngoài thay phụ nữ như thay áo, Hân Nghiên biết, nhưng cô lại làm như không thấy, chỉ bảo vệ thế giới nhỏ của riêng mình, nếu không phải Đường Diệp Thần và Tống Nhược Kỳ lên giường với nhau, có lẽ cô sẽ không ly hôn với anh ta. 

Sự việc năm năm trước đã trở thành bóng ma quá lớn trong lòng cô, cô không thoát ra được. 

“À đúng rồi, Hân Nghiên, có một chuyện anh Liên Mặc không muốn để cho cậu biết, nhưng tớ nghĩ mình vẫn nên nói cậu thì hơn.” 

Tống Hân Nghiên ngẩng đầu nhìn cô: “Chuyện gì cơ?” 

“Chứng chỉ hành nghề luật sư của anh Liên Mặc bị Bộ tư pháp thu hồi rồi.” Hàn Mỹ hân nói, bối cảnh của nhà họ Liên ở Đồng Thành cũng không tính là nhỏ, chuyện lần này đánh nhau với bị cáo ở trên phiên tòa cũng không rõ ràng, cô thật sự tức thay cho anh Liên Mặc. 

Tống Hân Nghiên bất ngờ: “Sao lại thế? Có phải do vụ kiện của tớ không?” 

“Chắc là vậy, anh Liên Mặc không muốn tớ nói cho cậu, sợ cậu tự trách. Hân Nghiên, thật ra Liên Mặc rất tốt, anh ấy có ý với cậu, hay cậu thử xem xét anh đi? Hàn Mỹ Hân nói. 

Tống Hân Nghiên cụp mắt, nhìn đĩa bánh ngọt trước mặt, cô nói: “Mỹ Hân, chuyện này nói sau đi. Ngày mai tớ phải đi rồi, tạm thời tớ không muốn nghĩ tới vấn đề cá nhân. Mỹ Hân, hay là cậu hẹn luật sư Liên giúp tớ đi, anh ấy bị tớ liên lụy mất cả công việc, trước khi đi tớ muốn mời anh ấy bữa cơm. 

“Cái này thì được.” Hàn Mỹ Hân không bỏ lỡ mất kỳ cơ hội nào để hai người tìm hiểu nhau, cô gọi điện ngay cho Liên Mặc, hẹn anh tối nay ăn cơm. 

Hai người ngồi trong quán café một lúc, mãi đến giờ hẹn ăn cơm. Đột nhiên Hàn Mỹ Huyên đứng dậy, vỗ vào trán một cái. Cô nói: “A, chết rồi, đột nhiên tớ quên mất, Bạc Mộ Niên bảo tớ chiều tan làm thì tới phòng làm việc của anh ta một chuyến, tên này như bạo quân ấy, tuyệt đối không cho phép làm việc cẩu thả, Hân Nghiên, tớ đi trước đây.” 

Tống Hân Nghiên còn chưa kịp phản ứng thì Hàn Mỹ Hân đã xách túi chạy mất. Cô nhìn bóng lưng vội vội vàng vàng rời đi của bạn mình, nhất thời cạn lời. Cho dù muốn tạo cơ hội cho cô và Liên Mặc gặp riêng với nhau thì cũng đâu cần phải mượn cái cớ chán ngắt như vậy. 

Hàn Mỹ Hân cũng không phải là mượn cớ, mà cô quên thật. Cô lấy hôn nhân và sự tự do của mình để đổi lấy hợp đồng gia hạn cố vấn pháp lý, cô gần như là ngồi làm việc ở Bác thị năm ngày mỗi tuần. Trong khoảng thời gian này, Bạc Mộ Niên trông thấy cô thì đều tỏ ra như không quen biết, hôm nay đột nhiên anh ta lại bảo thư ký thông báo cho cô, trước giờ tan làm buổi chiều thì tới phòng làm việc của anh ta. 

Bây giờ sắp tới giờ ăn cơm tối cô vẫn chưa có mặt, chỉ sợ lại bị anh ta phê bình. 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận