Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Quá Khứ Là Anh, Hiện Tại Là Anh Ấy - Tống Hân Nghiên

Tống Hân Nghiên vừa đi ra khỏi chỗ dừng xe màu xanh lam, nhìn thoáng qua đã thấy Đường Diệp Thần đang đứng ở ven đường dựa vào chiếc xe, chiếc Bugatti màu xanh đậm đang tỏa sáng trong ánh hoàng hôn. Xe sang và trai đẹp đã thu hút ánh mắt hâm mộ của không biết bao nhiêu người qua đường. 

Tống Hân Nghiên khẽ cau mày. Chiếc Bugatti này là quà sinh nhật của Đường Diệp Thần khi anh ta tròn 23 tuổi, đó cũng là ngày cưới của họ. Anh ta chở cô về ngôi nhà mới trên chiếc xe sang trọng này vào đêm tân hôn, ngồi trên xa cô nói với anh ta cô bị người ta khinh nhục. 

Kể từ đó, Đường Diệp Thần không bao giờ lái chiếc xe này nữa. 

Đường Diệp Thần kẹp điếu thuốc giữa hai ngón tay, trong làn khói mờ mịt, anh ta ngẩng đầu nhìn người phụ nữ đang đi về phía mình, cô mặc một chiếc váy màu xanh nhạt với vòng eo thon gọn, như thể sắp tới sẽ bị gió thổi bay đi mất. 

Anh ta vứt điếu thuốc đi, duỗi chân dập tắt, sải bước về phía cô, vươn tay ôm lấy eo cô, mùi thơm nhàn nhạt tỏa ra từ cơ thể cô lưu lại trên mũi anh ta, anh ta cúi đầu ngửi trên tóc cô: “Thơm thật.” 

Tống Hân Nghiên tức giận kéo bàn tay anh ta đang đặt trên eo cô ra, gương mặt đỏ bừng: “Đường Diệp Thần, anh buông tôi ra đi.” 

Tay Đường Diệp Thần giữ chặt eo thon của cô, thái độ thân mật, đôi mắt anh ta sáng rực đầy lửa, đặc biệt mê hoặc vừa động, anh ta cúi đầu, đặt đôi môi mỏng lên má cô, khen ngợi: “Hân Nghiên, hôm nay em đẹp lắm.” 

Tống Hân Nghiên không tránh được, bụng cô loạn lên một hồi, ngay khi môi anh ta rời đi, cô tức giận đưa tay lên lau sạch nước bọt anh ta để lại trên mặt mình,vẻ mặt chán ghét của cô chọc cho Đường Diệp Thần suýt chút nữa là nổi điên với cô. 

Anh ta cố gắng chịu đựng một lúc lâu trước khi kìm chế được bình tĩnh của mình. Anh ta ôm cô đến gần xe, mở cửa ra hiệu cho cô lên xe. 

Tống Hân Nghiên cúi người ngồi vào, trong khóe mắt cô dường như nhìn thấy một chiếc Maybach màu đen đang đậu bên đường, khi nhìn lại lần nữa, Đường Diệp Thần sốt ruột thúc giục: “Nhìn cái gì nữa, lên xe đi, tiệc rượu sắp bắt đầu rồi đấy.” 

Tống Hân Nghiên chưa kịp xác nhận, cô đã cúi xuống rồi ngồi lên xe. 

Đường Diệp Thần cũng nhanh chóng lên xe, lái chiếc Bugatti nhanh chóng rời đi. 

Ở bên ngoài Kim Vực Lam Loan có thật sự có một chiếc xe Maybach đang đậu, Thẩm Duệ đang ở trong xe. Lúc Đường Diệp Thần hôn Tống Hân Nghiên, anh đã nhìn thấy tất cả, một ngọn lửa xấu xa dâng lên trong lòng anh không biết lý do gì, điều này khiến anh cảm thấy thật sự rất khó chịu. 

Nghiêm Thành ngồi ở ghế lái phía trước cảm thấy nhiệt độ trong xe ngay lập tức giảm xuống dưới 0 độ. Anh ta không khỏi rùng mình, theo ánh mắt của Thẩm Duệ, anh ta nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy Tống Hân Nghiên đang được Đường Diệp Thần ôm trong tay, anh ta lập tức hiểu biểu hiện muốn giết người của ông chủ là đến từ đâu. 

“Sếp, có vẻ như chúng ta đã đến trễ rồi.” 

Thẩm Duệ đang trong cơn tức giận nhưng lại phát cáu: “Mắt tôi lớn lắm, không cần anh phải nói đâu, lái xe đi!” 

(Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.) 

Nghiêm Thành rụt cổ lại, anh ta thật sự toàn cái hay không nói mà toàn đi nói mấy cái tào lao, anh ta lẳng lặng khởi động xe, lái về khách sạn. 

Bugatti và Maybach đến bên ngoài khách sạn gần như cùng lúc, Đường Diệp Thần ném chìa khóa xe cho tài xế, mở cửa và dẫn Tống Hân Nghiên ra khỏi xe. Những ánh đèn nhấp nháy trước khách sạn nối tiếp nhau, họ bước trên thảm đỏ như những ngôi sao nổi tiếng. 

Khi có người ngoài, Tống Hân Nghiên không muốn cùng Đường Diệp Thần lên sân khấu, nhưng anh ta lại mạnh mẽ đặt tay cô lên cổ tay mình, cô cũng không rụt về, cả hai đứng cùng nhau, trai xinh gái đẹp, vô cùng xứng đôi. 

Muốn cái máy quay phim khổng lồ vượt qua đầu mọi người và trải dài đến Đường Diệp Thần và Tống Hân Nghiên, một phóng viên đặt câu hỏi: “Anh Đường, đây có phải là cô Đường trong truyền thuyết, người luôn ở bên cạnh anh không?” 

Đường Diệp Thần ấn bàn tay nhỏ bé không xương của Tống Hân Nghiên, mỉm cười tự hào: “Đúng vậy, cô ấy là vợ tôi, Tống Hân Nghiên.” 

Tống Hân Nghiên ngạc nhiên nhìn anh ta, trong 5 năm qua, đây là lần đầu tiên anh ta thừa nhận danh tính của cô trước công chúng. Lúc cô đệ đơn ly hôn, anh ta lại muốn làm gì nữa? Có phải là muốn ngăn cô ly hôn theo cách này không? 

Sự thật quá rõ ràng, cô suy nghĩ nhiều quá rồi. 

“Cô Đường thật xinh đẹp, không hổ là anh Đường muốn che giấu vẻ đẹp cửa người mà anh ấy lấy làm vợ.” Sau khi phóng viên mỉm cười, giọng điệu đột nhiên thay đổi: “Theo thông tin đáng tin cậy, có người đã nhìn thấy anh Đường và cô Thẩm tại đồn cảnh sát cách đây không lâu, nghe nói xe của anh Đường và cô Thẩm bị chấn động, cô ném xe xuống sông, sau đó báo cho đội cảnh sát giao thông đến trục vớt, có chuyện như vậy hay không ạ?” 

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận