“Là Kim Ô Hư Hỏa, lần đầu tiên thu phục nó thân thể ta đã bị thiêu đốt hoàn toàn chỉ còn lại khung xương và ý thức, sau đó phải hình thành thân thể mới...”
“Lần thứ hai là thời gian ta sáng tạo nên Diễm Lôi Kim Ô Phá, uy lực của vũ kỹ này quá lớn, ta không cẩn thận lại đem thân thể của mình phá hủy, một lần nữa tốn vô số công sức xây lại, vì thế lớp màn mỏng kia đương nhiên cũng một lần nữa xuất hiện!”
Diễm Nguyệt Kỳ kể lại hai lần cửu tử nhất sinh của mình một cách hết sức thản nhiên, quả nhiên đúng như lời nàng nói, thân thể của tu sĩ chỉ là túi da, chỉ có linh hồn và bản tâm là vĩnh cửu...
Đó là suy nghĩ của nàng, nhưng Lạc Thần thì khác, hắn chỉ biết mình là nam nhân đầu tiên phá trinh nàng, là nam nhân chiếm đoạt nàng một cách toàn vẹn, mừng rỡ bao phủ đáy lòng, cúi đầu hôn khắp gương mặt tuyệt mỹ kia chùn chụt,...
Diễm Nguyệt Kỳ bị hôn đến sắp ngạt thở, đưa tay đẩy đầu hẳn ra...
Lúc này Lạc Thần cũng nhớ lại thời điểm mình và Diễm Hồng Liên luyện hóa 'Tử Tâm Phần Không Viêm, thân thể cả hai khi đó bị thiêu cháy gần tám phần mười, cũng may nhờ có Bất Hủ Diễn Sinh Kinh quá mức bá đạo đem vài phần thân thể hai người bảo trụ, nhất là hai bộ phận sinh dục khi đó vẫn hoàn chỉnh kết hợp với nhau, nếu không Hồng Liên khi đó chỉ sợ cũng giống với tình huống của Nguyệt Kỳ, toàn bộ thân thể xây lại, tái tạo màng trinh...
“Thật khổ cho nàng!” Lạc Thần yêu thương nhìn nữ nhân dưới thân mình, hắn từng luyện hóa Dị Hỏa cùng Hồng Liên, đương nhiên biết sự đau khổ khi đó...
Bọn hắn có hai người cùng luyện hóa Dị Hỏa còn chật vật như vậy, huống hồ Diễm Nguyệt Kỳ chỉ có một thân một mình, còn bị Diễm Nhọ nhân cơ hội đánh lén...
Mặc dù nàng không nói ra, nhưng Lạc Thần có thể tưởng tượng tình huống khi đó có thể nói là Cửu Tử Nhất Sinh, sống chết chỉ trong một ý niệm...
Càng nghĩ trái tim Lạc Thần càng co thắt, thầm thề từ nay về sau sẽ không để nàng phải chịu thương tổn...
“Bổn tọa cần ngươi thương tiếc sao? hừ...” Diễm Nguyệt Kỳ xoay đầu sang một bên, vẫn ngạo kiều như cũ, bất quá có thể nhìn thấy trong mắt nàng vậy mà xuất hiện một tia ấm áp...
Lạc Thần cũng không tiếp tục nói lời thừa thãi, cúi đầu ngậm lấy một bầu vú đầy đặn thơm tho, một tay xoa bóp vú còn lại, tay khác nắm lấy eo nàng, bắt đầu nhấp hông ra ra vào vào một cách từ tốn...
Âm đạo nàng chật hẹp không sao tả xiết, các nếp thịt non ở các phía xung quanh liên tục xoa bóp thân dương vật hắn...
Hai mép môi mở ra khép vào theo từng nhịp nhấp, thân thể mê người uyển chuyển động đậy...
Khoái cảm lan khắp đầu não, Diễm Nguyệt Kỳ lần đầu được giao hoan, rất nhanh đã chịu không nổi trước sự xâm nhập của vật thể lạ, bàn tay ôm chặt lấy hắn, móng tay bấm vào thân thể hắn, âm đạo co rút mấnh liệt, thân thể nàng rung rẩy, âm thanh rên rỉ liên miên không dứt:
“Chịu hết nổi rồi! quá thoải mái, A...”
Từ nơi tận cùng cơ thể nàng, dòng nước nóng hổi như núi lửa phun trào, rốt cuộc lên đỉnh lần đầu tiên trong đời...
Lạc Thần phi thường hưng phấn, lỗ nhỏ của nàng lúc này như một hang động không đáy, thần kỳ cuốn chặt lấy dương vật của hắn, sung sướng đến cực hạn...
Diễm Nguyệt Kỳ thở gấp kịch liệt, cảm nhận vật kia vẫn hùng dũng như cũ cắm trong cơ thể mình, nàng cố gắng lấy lại tinh thần, rên rỉ hỏi:
“Song Tu đã xong, vì sao ta càng thêm mệt mỏi? ngay cả một chút khôi phục. cũng không có, ngươi gạt ta sao?”
Không biết vì sao, hiện tại nếu nam nhân này thật sự lừa gạt để chiếm đoạt nàng, Diễm Nguyệt Kỳ vẫn rất khó hận hắn...
Lạc Thần nhìn nàng cười ấm áp, không nói gì cúi đầu liếm láp mồ hôi trên mặt nàng, mùi vị mặn mặn và hương thơm ngát khiến hắn mê say...
Diễm Nguyệt Kỳ vừa định mở miệng mắng chửi, đột ngột có vô số tin tức kỳ quái thông qua nơi tư mật của hai người truyền vào đầu nàng...
Long Tiên Thánh Điển...
Không nhịn được đau đớn khi tiếp thu lượng tỉnh tức kinh khủng, Diễm Nguyệt Kỳ cau lấy đôi mày liễu, miệng nhỏ thở gấp...
Hồi lâu sau, đôi mắt đẹp trợn trừng nhìn lấy nam nhân, bên trong chất chứa một tia phức tạp...
Nam nhân này không sợ nàng giết người diệt khẩu sao? Lại đem công pháp quý giá như vậy cho mình?...
Với kiến thức của Diễm Nguyệt Kỳ, nàng hãi hùng phát hiện Long Tiên Thánh Điển này mặc dù là song tu công pháp, nhưng độ cao thâm của nó vượt xa hiểu biết của nàng, thậm chí có thể nói, toàn bộ Long Việt Tinh Cầu cũng đào không ra công pháp cấp cao như vậy...
“Nhìn ta làm gì? Chúng ta tiếp tục song tu, lần này nàng nhớ vận chuyển Long Tiên Thánh Điển chữa thương, ta hỗ trợ nàng!” Lạc Thần cưng chiều cười nói...
“Ưm, ngươi làm tiếp đi!” Diễm Nguyệt Kỳ khế gật đầu, ngoan như con mèo. nhỏ...
Lạc Thần thích thú đem hai chân nàng dạng ra cong đầu gối lại thành hình M, ở tư thế này nơi tư mật của nàng càng thêm chật hẹp...
Hắn không tiếp tục khách khí, tập trung lực lượng vào phần hông, dốc sức đút mạnh vào...
Bạch Bạch Bạch... Âm thanh va chạm giữa thịt và thịt liên miên không dứt... “A, sướng!”
Diễm Nguyệt Kỳ thân thể vô lực, âm hộ bị nới rộng ra, nàng chỉ có thể rên rỉ nỉ non nằm tận hưởng...
“Vận chuyển khẩu quyết của Long Tiên Thánh Điển!”
Lạc Thần lên tiếng nhắc nhở, vung tay một cái, vô số Linh Thạch xuất hiện, khiến mật độ linh khí trong kết giới nông đậm gấp mười lần...
Diễm Nguyệt Kỳ tạm nén cơn sướng, vận chuyển công pháp...
Mà Lạc Thần cũng tập trung ý niệm, vừa nhấp vào thân thể nàng vừa niệm khẩu quyết...
Long Tiên Thánh Điển cùng lúc được đôi nam nữ đang dây dưa kết hợp vận chuyển...
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!