Băng Dương lần này thật sự động chân nộ thật rồi, hắn khàn khàn nói:
“Cứ tưởng ngươi sẽ tiếp tục hèn mọn núp sau lưng nữ nhân, không nghĩ tới gấp gáp tiến lên tìm đường chết như thết”
“Haha, không biết là ai chịu chết đây? Lão tử vốn xem ngươi là không khí chẳng muốn quản đến ngươi, không ngờ ngươi lại thúi như shit vậy, cứ cố ý bốc mùi trước mặt lão tử!” Lạc Thần ngửa mặt lên trời cười ha hả...
Thế gian này quả nhiên luôn có những thằng tự cho là đúng, tự cho mình là cái rốn của vũ trụ, dù ngươi và nó không quen biết nhau nhưng nó lại luôn thích chứng tỏ bản thân trước mặt ngươi, hạ bệ ngươi, dùng ngươi làm bàn đạp để thể hiện sự ưu việt của chính mình...
Đối với thể loại này, Lạc Thần chỉ có một chữ để đáp lại: “Chiến!”
Tô Mị ngoan ngoãn lùi sang bên cạnh nhường đất diễn lại cho Lạc Thần, nữ nhân tốt phải biết đâu là thời điểm để nam nhân ra mặt...
“Mặc kệ tiểu súc sinh ngươi có thân phận gì, hôm nay trời cũng không cứu được ngươi! Sương Băng Thuấn Ảnh” Băng Dương gắn giọng một tiếng, thân ảnh hóa thành một luồng băng sương tan biến tại chỗ...
Sương Băng Thuấn Ảnh, một loại Địa Cấp Thượng Phẩm Thân Pháp, hết sức phi thường...
Mà bên ngoài Học Phủ, tình hình chiến đấu của Băng Dương lập tực được phát ra trên Vạn Lý Kính, nhìn thấy đối thủ của hắn vậy mà là Lạc Thần, đám người một mặt kinh ngạc...
Chấp Chính Trưởng Lão phát hiện Lạc Thần đã rời khỏi Hang Động, cũng không tiếp tục che giấu hành tung của hắn, để mặc Vạn Lý Kính thực hiện đúng công năng của nó...
Đám người xung quanh dùng thần thức tập trung quan sát, vẫn không phát hiện manh mối của Băng Dương, âm thầm cảm thán sự lợi hại của thân pháp này...
Đáng tiếc đối thủ của Băng Dương là Lạc Thần, Nhìn Xuyên Yếu Điểm và Thấu Thị Vạn Lý cùng lúc triển khai, nhanh chóng phát hiện thân ảnh của Băng Dương đang muốn áp sát mình...
“Muốn cắn lén ta? Quả nhiên là chó!” Lạc Thần cười gắn một tiếng, Mộc Hình Quyền triển khai, bàn tay được Mộc Linh Lực bao phủ biến thành hai gốc cổ thụ, xoay người hướng lên đỉnh đầu tung ra một đấm...
Băng Dương gương mặt thay đổi, hắn vốn tàn hình trên đầu Lạc Thần, muốn cho kẻ này một kích trí mạng, không ngờ lại bị phát hiện...
Bất quá Băng Dương cũng không sợ, hắn cười lạnh một tiếng, hiện ra thân hình, vô số băng giá bao phủ đầu nấm tay, hướng về một đấm của Lạc Thần tung ra nhất quyền...
“Cực Băng Quyền - Địa Cấp Trung Phẩm Vũ Kỹ”
ẦM..
Hai loại quyền kình va chạm, Băng Dương bị đẩy lùi, sắc mặt hơi kinh ngạc, bởi vì trong lúc tiếp xúc vừa rồi, hắn nhận ra linh lực băng hệ của mình bị một quyền kia hấp thụ...
Đó là nguyên nhân khiến hắn thua thiệt trong lần trao đổi chiêu thức này...
Lạc Thần không cho hắn cơ hội nhận ra lai lịch của Dị Mộc, tốc biến triển khai, xuất hiện trực diện trước mặt Băng Dương, Thủy Hồng Cước đạp mạnh mà ra...
“Cuồng vọng!” Băng Dương giận dữ, kẻ này vậy mà lựa chọn tấn công trực diện, hiển nhiên so với hắn đánh lén lần trước thể hiện đẳng cấp vượt qua một
bậc...
Lạc Thần đương nhiên cố ý, hắn muốn cho toàn thể người ở đây biết được, hắn đủ sức trực diện hạ gục thiên tài của Cửu Cấp...
Trước một cước của Lạc Thần, Băng Dương không công mà thủ, một mặt băng thuẫn cứng cáp phủ đầy gai nhọn che chắn trước mặt hắn...
“Phản Băng Thuẫn - Địa Cấp Trung Phẩm Pháp Bảo!” ẦM..
Lạc Thần một chân đá vào Phản Băng Thuần, chỉ cảm thấy một luồng lực lượng phản phệ lại cơ thể mình, buộc hắn phải lùi nửa bước, bàn chân tê ri
Mà Băng Dương cười lạnh một tiếng, thu hồi Phản Băng Thuẫn, hai bàn tay khép lại hướng về không trung trảm xuống...
Theo công kích của hắn, vô số băng hệ nguyên tố hình thành các lưỡi liềm sắc bén, như có thể trảm rách cả không gian, nhanh chóng chém mạnh về Lạc Thần...
“Băng Nguyệt Trảm - Địa Cấp Cực Phẩm Vũ Kỹ!”
Lạc Thần tròng mắt híp lại, kẻ này quả nhiên không hổ danh thiên tài cửu cấp, tu luyện toàn vũ kỹ cấp cao...
Bất quá chỉ như thế mà muốn láo nháo trước mặt hắn, thật không biết trời cao đất dày...
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!