Chương 1480: Xung đột quyết đấu, khoảnh khắc tiến lên
Bạc Dạ đã nhận được tin tức bất hạnh này, cho nên trước khi Tô Nhan đến, anh đã trực tiếp tuyên bố sự thật này ở trong phòng bệnh của Từ Dao.
Từ Chấn và Từ Dao nhao nhao thay đổi sắc mặt.
Chết… Chết rồi?
Làm sao có thể… Không phải Tô Nghiêu đang trên đường mang chứng cứ tới sao, làm sao có thể chết được!
Nếu như chết thật, như vậy động cơ của nhà họ Từ sẽ trở nên rất lớn, bất kì kẻ nào cũng có thể nghi ngờ bọn họ!
Người có chút năng lực logic sẽ hoài nghi chính là bởi vì chứng cứ của Tô Nghiêu đối với nhà họ Từ không tốt, cho nên trong giây phút mấu chốt mới xảy ra chuyện này, cái chết này, không phải tương đương với… Trong lòng nhà họ Từ có quỷ sao?
Bạc Dạ thưởng thức thật tốt biểu cảm của Từ Dao và Từ Chấn một hồi, cuối cùng dùng ánh mắt khóa chặt trên khuôn mặt của Liễu Tố Vân, giọng nói lạnh lùng: “Hình ảnh biểu cảm của bà Từ có vẻ rất thú vị nhỉ”
Lúc này Liễu Tố Vân muốn nói cái gì đó nhưng lại không thể nói ra được.
Đúng, đúng là bà ta đã gửi tin nhắn, đúng là bà ta đã tìm người ngáng đường Tô Nghiêu, thế nhưng bà ta không hề muốn lấy mạng của Tô Nghiêu!
Ai biết Tô Nghiêu lại đột nhiên tăng tốc, khiến nhóm người đuổi theo phía sau cũng nhất thời tăng tốc, không làm chủ được tốc độ, lúc đâm vào còn không may đụng phải bình xăng, lúc đó mới khiến chiếc xe phát nổ…
Bà ta…
Căn bản là bà ta không hề muốn hại chết Tô Nghiêu!
Đời này làm sao bà ta có thể ngẩng mặt lên nổi?
Chỉ là…
Lòng bàn chân của Liễu Tố Vân giống như nhũn ra, hai chân cũng bắt đầu phát run, nếu như xét đến người chịu trách nhiệm trực tiếp… Quả thực Tô Nghiêu đúng là… Là do bà ta…
Hại chết…
Khi chuyện này giáng xuống đầu, làm thế nào bà ta cũng không thể thừa nhận được sự thật này, dứt khoát quyết định chắc chắn: “Tôi hoàn toàn không biết rõ tình hình, chẳng qua là cảm thấy tin này quá đột ngột, có chút đau lòng..”
Đau lòng… Đau lòng…
Bạc Dạ còn muốn nói điều gì, đột nhiên phía sau có một bóng người xông lên, thời điểm anh còn chưa kịp phản ứng, Tô Nhan tóc tai bù xù đã nhào tới, âm thanh bén nhọn, giống như đang cố nén cái gì đó bi thương, cô hô to: “Trả lại Tô Nghiêu cho tôi!”
Liễu Tố Vân bị Tô Nhan xô cho ngã nhào xuống đất, bà ta giãy giụa: “Cô điên rồi sao! Cô lại dám ra tay đánh tôi à! Cô đánh con gái tôi còn chưa đủ hay sao mà dám đánh tôi!”
Làm sao Tô Nhan chịu bỏ qua cho bà ta?
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!