Chương 636
Đường Thi nhận thấy tầm mắt sau lưng mình, nhưng tầm mắt đó thật sự đáng ghét, nếu là trước kia thì chắc chắn cô sẽ xem như không khí, nhưng bây giờ cô không nhịn được nữa.
Phúc Trăn quay lại, thấy Đường Thi lạnh mặt, cau mày nói: “Sau này anh có thể tách lịch trình của tôi ra khỏi những nơi có Tiêu Hách Thiên được không?”
Phúc Trăn cười hỏi: “Cô không thích cậu ta à?”
“Tầm mắt của anh ta…” Đường Thi hơi dừng lại một chút: “Rất ghê tởm.” Còn khiến người ta khó chịu hơn cả ánh mắt của Bạc Dạ.
Phúc Trăn quay lại nhìn Tiêu Hách Thiên. Đều là đàn ông nên anh có thể nhận thấy sự thèm khát của
Tiêu Hách Thiên với Đường Thi. Anh cân nhắc từ ngữ: “Cậu ta muốn… Làm quen với cô à?”
“Chỉ muốn làm quen thôi sao?” Đường Thi cười lạnh: “Lúc nãy mới chào hỏi còn gì.”
Phúc Trăn thở dài: “Tiêu Hách Thiên mới ký hợp đồng phát ngôn với công ty chúng ta, lại thêm mặc dù nhân phẩm của cậu ta không tốt, nhưng số lượng fans hâm mộ thật sự khổng lồ, trong số các tiểu sinh đang nổi chỉ có mình cậu ta là mạnh nhất, cho nên mới chọn cậu ta làm người phát ngôn của công ty chúng ta…”
Mà Đường Thi lại trở thành đại sứ hình tượng của công ty Starlight nhờ sự trùng hợp, cho nên hai người không thể không gặp nhau nhiều lần ở nhiều trường hợp.
“Nếu cô thật sự phiền cậu ta thì về sau, tôi sẽ cố gắng tách rời công việc của hai người. Dù sao cô chỉ là trên danh nghĩa, còn cậu ta phải thường xuyên ra mặt.” Phúc Trăn nói: “Trong giới giải trí chắc chắn phải dùng hình tượng của cậu ta, còn sân khấu mang tầm quốc tế thì cần cô ra mặt.”
“Ừ, làm phiền anh.” Đường Thi thản nhiên đáp, sau đó ở trong hậu trường dặm phấn. Phúc Trăn nói: “Màu son của cô rất đẹp.”
Đường Thi hơi khựng lại một chút, sau đó khẽ mỉm cười: “Trước kia tôi rất ít khi dùng màu son tươi đẹp như thế này, hôm nay coi như là hiếm khi dùng màu đỏ thẫm.”
“Có khí thế, rất hợp với màu sườn xám của cô.” Phúc Trăn khen ngợi: “Nếu bây giờ cô chưa muốn ra ngoài thì chờ ở hậu trường đi, lát nữa tôi cũng phải đi chiêu đãi khách khứa. Cô ở đây chơi điện thoại một lát, chờ đến lượt cô, tôi sẽ kêu trợ lý tìm cô.”
“Ừ.” Đường Thi tán thành: “Vậy thì tôi không ra ngoài nữa. Lúc nào cũng gặp loại người như Thạch
Họa, khiến tôi chẳng vui vẻ nổi.” “Ha ha, đúng đấy, có em họ như vậy cũng thật nhức đầu…” Phúc Trăn hơi xấu hổ: “Vậy thì tôi đi làm việc tiếp đây, nếu cô không có ai chơi cùng thì kêu lão Dạ tới.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!