Chương 69: Điều tra một lần nữa, khó như lên trời!
Lời khai của một người có thể bị là nhìn lâm, lời khai của hai người có thể đã bị mua chuộc, nhưng lại có rất nhiều người ở đây cùng nói như vậy, vậy thì nếu thật sự muốn mua chuộc tất cả mọi người, mà sau cùng lại chỉ cần có một người không bị mua chuộc, đương nhiên lời khai sẽ xuất hiện sự sai lệch.
Tất cả mọi người đều đưa ra cùng một lời khai, điều đó cho thấy tất cả mọi người không có nhìn lầm! Nếu không sẽ không thể tưởng tượng được… Có người cố ý mua chuộc mọi người trong trung tâm mua sắm!
Mà vào lúc đó, người ra người vào trung tâm mua sắm quá nhiều, nhưng nếu bỏ sót một người thì sẽ xuất hiện những sai sót và rắc rối, trừ khi người đó có khả năng nhớ mặt mọi người, sau đó lại có quyền lực và thế lực siêu mạnh nên có thể kiểm tra lý lịch từng người một, sau đó mới có thể tiến hành mua chuộc.
Nhưng tất cả những điều này, cho dù là bây giờ thì anh và Bạc Dạ cũng đều không làm được gì.
Mỗi ngày trung tâm thương mại đều có người ra vào người nhiều như vậy, cùng lúc mua chuộc hết tất cả mọi người là điều không thể nào xảy ra được, cho nên xác suất này gần như bằng không, Như vậy chỉ còn lại một khả năng, đó chính là bọn họ thật sự thấy Đường Thi ra tay.
Phó Mộ Chung lắc đầu, không biết là người nào đang khuyên nhủ người nào nữa: “Không thể… Tại sao có thế như vậy:
Có rất nhiều cảm xúc xẹt qua trong mắt Bạc Dạ, cuối cùng tất cả đều bị anh nuốt chửng trong đôi mắt đen láy như màn đêm.
Xem ra… sự thật cuối cùng đã trở lại điểm ban đầu.
Thời gian đã qua năm năm, có muốn điều tra lại thì cũng khó như lên trời!
Cuộc nói chuyện giữa Phó Mộ Chung và Bạc Dạ kết thúc lúc mười hai giờ đêm, họ tách ra sau khi tạm biệt ở cổng Tiger, sau đó mỗi người đi một ngả, mà tất cả những điều này đều bị một người thần bí âm thầm ghi chép lại
“Cô cả… tôi nhìn thấy cậu Dạ và cậu ba Mộ Chung đi ra”
“Rất tốt..” Trong màn đêm đen, người phụ nữ nhếch môi, nhẹ nhàng thở ra làn khói hư ảo trong miệng, sau đó nở nụ cười quyến rũ: “Xem ra đã có người lo lắng bồn chồn rồi… Cắt cỏ phải cắt tận gốc, Đường Thi, cô cũng đừng trách tôi độc ác…”
Bạc Dạ về nhà mở cửa là hơn mười hai giờ, lúc anh đi lên lầu, có đi ngang qua phòng ngủ Đường Duy, nhớ tới ánh mắt lạnh lùng mà nhóc
con xấu xa này nhìn mình lúc ban ngày, ma xui quỷ khiến thế nào anh lại đẩy cửa đi vào để lặng lẽ liếc nhìn nó một cái.
Nhưng điều anh không ngờ rằng, một cái liếc nhìn này của anh, lại là nhìn thấy một người anh không ngờ tới.
Đường Thi lại không rời đi, cứ như vậy mà ghé vào bên giường Đường Duy ngủ thiếp đi, hai mẹ con một lớn một nhỏ đang ngủ rất yên bình và đẹp đẽ. Dáng vẻ Đường Duy lúc ngủ không có chút kiêng đè đề phòng gì cả, hoàn toàn không thể nhìn ra bộ dạng ương ngạnh chống lại anh lúc ban ngày.
Bạc Dạ cứ như vậy lặng lẽ đứng ở cửa nhìn chắm chăm họ hồi lâu, sau đó như chợt phản ứng lại, sau đó anh liền trở về phòng của mình, ảo não đỡ trán của mình.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!