Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Ba Của Bảo Bảo Là Tổng Tài Khó Đối Phó

Chương 929

Đường Thi chưa bao giờ nghĩ rằng hóa ra ba mẹ nuôi vẫn luôn ở bên cạnh cô mà cô ấy không he để ý để thậm chí cử như vậy mà bỏ lỡ mất cơ hội gặp mặt lúc bọn họ còn sống.

Đường Thi ôm lấy trái tim lãnh lẽo đến phát run: “Vì sao lại như vậy… vì cái gì mà…”

“Em đừng suy nghĩ nhiều nữa, đám người Bạc Dạ đều đang ở đó, em đừng buồn”

Tô Kỳ lái xe cảm thấy có chút không ổn: “Tới nơi rồi nói sau, em phải cố gắng chịu đựng.”

Chỉ sợ nếu trên đường tới bệnh viện, Đường Thi bị cái gì đó kích thích rồi chính cô gặp chuyện không may, đến lúc đó biết phải làm sao bây giờ? “Em nhất định ngàn vạn lần đừng có chuyện gì hết, chúng tôi sẽ cùng với em chăm sóc thật tốt cho ba mẹ nuôi của cô mà.”

Tô Kỳ cũng không biết phải an ủi người như thế nào, chỉ có thể nói mấy lời như vậy thôi. Khóe mắt liếc nhìn qua cũng thấy được đôi mắt của Đường Thi đã bắt đầu sưng đỏ lên, trông cô vô cùng đau lòng.

Hai mươi phút sau, Tô Kỳ đưa được Đường Thi đến bệnh viên. Trên hành lang bệnh viện vừa dài vừa rồi, Bạc Dạ đứng ở đầu bên kia của lối đi, một thân toàn đồ đen, khuôn mặt lạnh lùng, con người đen như mực mang theo sự lạnh lẽo giống như hầm băng.

Đường Thi đi lại đối diện với ánh mắt của anh, cứ như vậy nhịn không được rùng mình một cái.

Giống như đã từng được thấy qua bộ dạng lạnh lùng tuyệt tình kia của Bạc Dạ.

Cô được Tô Kỳ dìu dắt, nghiêng ngả, lảo đảo đi đến trước mặt Bạc Dạ, nắm lấy cổ áo của Bạc Dạ, hỏi: “Bọn họ đang ở đâu?”

Thanh âm vừa phát ra lập tức vỡ vụn, mang theo tiếng khóc nức nở dường như sắp hỏng mất.

Khỏe mất của Đường Thi đó bừng như màu máu, dùng hết sức lực cổ gắng giữ lấy bình tĩnh: “Nói đi. Nói cho tôi biết bon họ ở đâu.”

Bạc Dạ nhằm måt lại: “Bọn họ.. đã đi rồi, hiện tại bác sĩ và nhân viên y tế của bệnh viện đang làm thủ tục, em có thể vào nhìn ba mẹ một lát.”

Đường Thi mạnh mẽ buông bàn tay đang nắm cổ áo của

Bạc Dạ ra, cả người không kịp chống đỡ, loạng choạng lùi về sau hai bướC, “Không… không phi..” Cô liên tục lắc đầu, không tin được đây là sự thật, giống như là một biện pháp để tẩy não chính minh

Thông tin mà não bộ tiếp nhận được vượt quá sức chịu đừng của cô, Đường Thi cảm thấy bên tai ong lên đủ loại tạp âm, sắp không nghe được rõ ràng cái gì với cái gì nữa rồi.

Vì sao lại như vậy?

Cô cho rằng tất cả mọi chuyện đã qua hết rồi, cô nghĩ mọi đau khổ trên đời này mình đã nếm trải qua hết rồi, nên cuộc sống an nhàn sẽ đến với cô.

Nhưng, vì sao, vì sao ông trời lại chọn đúng thời điểm này để ban cho cô một đòn trí mạng như thế? Đường Thi cảm thấy bản thân mình đã quá mức đau khổ, căn bản là không biện pháp nào tiếp nhận được loại sự thật này.

Cô cứ đứng ở đó, không ngừng låc đầu, dùng ánh mắt vô cùng tuyệt vong nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt. “Nếu đã sớm biết như vậy, vì sao anh lại gạt tôi hả? Vì sao lại không cho tôi gặp bọn họ?”

Giọng Đường Thi run rẩy, tuyển phòng ngự trong lòng từng chút, từng chút một dần dần sụp đổ: “Anh muốn tôi cả đời này cũng không thể gặp được bọn họ phải không?”

“Tôi cũng là ngoài ý muốn. Tôi thật sự… thật sự xin lỗi em.”

Giọng nói của Bạc Dạ rất trầm thấp: “Tóm lại là em không cần quá đau buồn, tôi thật sự đã làm hết sức rồi, Giang Lăng và Bạch Việt cũng đã..”

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận