Chương 937
Nửa tiếng sau, Khương Thích ngồi trước bàn tròn lớn trong nhà hàng, chỉ vào Đường Dịch đang ngồi đối diện, cô ấy không ngừng thở hổn hển, hét lên một tiếng: “A..”
Hàn Nhượng buồn cười giữ chặt bạn gái mình lại: “Em bị làm sao vậy?”
“Đường Dịch. Anh Đường. Anh Đường…”
Khương Thích che mặt, thanh âm cũng theo đó lên cao: “Anh đã trở lại. Trời ạ, anh không bị sao hết. Quá tốt rồi. Mẹ ơi, em kích động đến mức muốn khóc luôn, anh không có việc gì thật là tốt quá.”
Đường Dịch ngồi ở chỗ đó, cũng có chút dở khóc dở cười: “Hù em sợ rồi sao?”
“Có một chút.”
Khương Thích hít mũi, lau nước mắt như người bị dở hơi: “Ông trời của tôi ơi, vậy mà anh lại không bị sao hết, anh đã trở về rồi, tốt quả, thật tốt quả”
Nói xong, cô ấy vỗ vỗ vai Hàn Nhượng nói: “Em sẽ giới thiệu cho anh biết tiêu chuẩn của một người đàn ông tốt, anh trai cưng chiều bảo vệ em gái nhất. Đường Dịch, vẻ ngoài đẹp trai, giàu có, là một nhà thiết kế nổi tiếng. Ôi trời ạ. Rốt cuộc thì ý nghĩa tồn tại của loại đàn ông này là cái gì, rõ ràng loại người này chính là thần tiên mà.”
Đường Thi và Đường Dịch nhìn nhau rồi bật cười ha ha.
Khương Thích liên tục vỗ bàn: “Nếu Đường Dịch xuất hiện thêm một trăm tập nữa thì làm gì có đất cho Hàn Nhượng anh diễn. Em nhất định sẽ một lòng một dạ yêu anh trai này.”
Sắc mặt Hàn Nhượng đột nhiên trầm xuống: “Làm cái gì?
Muốn làm cái gì đó? Ở trước mặt anh mà nói cái gì vậy hả?”
Đường Dịch và Đường Thỉ để đũa xuống, cười muốn tắt thở: “Khương Thích à, cậu như thể này chính là muốn ăn đòn sao?”
“Khương Thích càng ngày càng khoa trương đấy.”
Đường Dịch đãc ý cười: “Nhưng nhìn thấy em tràn trề sức sống như the này, anh cũng yên tâm rồi.”
Khương Thích dừng một chút, sau đó nhẹ giọng nói: “Ừm… Em sẽ không có việc gì.”
Cố gắng thoát ra khỏi bóng ma mà Diệp Kinh Đường mang đến, không vui rồi cũng qua một ngày, mà vui vẻ cũng qua một ngày
Tại sao không sống một ngày thật vui vẻ?
Toàn bộ chủ đề trong bữa ăn khuya đột nhiên được tổ chức của bọn họ đều tập trung vào việc bao giờ Khương Thích và Hàn Nhượng sẽ tổ chức đinh hôn.
Đường Thi uống một chút rượu, bởi vì Đường Dịch trở về cho nên tinh thần của cô cũng tăng cao, trở nên vô cùng sôi nổi: “Tớ nghĩ không cần kén chọn làm gì, cứ trực tiếp tìm một ngày gần đây để đính hôn là được rồi, tránh đêm dài lâm mộng.”
“Chọn ngày không bằng gặp ngày.”
Đường Dịch tiếp lời em gái: “Anh cũng có đề nghị như thế này, dù sao thì trong nhà Hàn Nhượng vẫn còn có việc, như vậy không phải là vừa đúng lúc sao?”
Khương Thích cũng uống một chút rượu, một mặt thì cô ấy cảm thấy có chút sợ hãi đối với tương lai không biết trước, mặt khác lại cố gắng khiến bản thân không nên suy nghĩ quá nhiều. Không thể để cho một người tốt như vậy Hàn Nhượng thất vọng, cô ấy nhất định phải đoạn tuyệt với quá khứ. Khương Thích siết chặt đũa, đè xuống cảm xúc đỏ tươi trong mắt Diệp Kinh Đường.
Tất cả sự háo hức ẩn dưới bề mặt tĩnh lặng đã được rượu phóng đại lên không biết bao nhiêu lần, kêu gào muốn vượt qua sự giam cầm của lý trí, được giải phóng hoàn toàn.
Khương Thích nhắm mắt lại, rũ bỏ những suy nghĩ điên cuồng đang quấy phá trong đầu.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!