CHƯƠNG 1017
Một kẻ tép riu như Mễ Lộ không đáng để cô nổi giận. “Lục Nghiên Tịch, cô không nghe thấy tôi nói đấy à?” Cảm nhận được mình lại bị Lục Nghiên Tịch ngó lơ không thèm để ý, Mễ Lộ hơi phát cáu.
Rốt cuộc người phụ nữ này có bản lĩnh gì mà cứ năm lần bảy lượt khinh thường cô ta như thế.
Hoàn toàn không coi cô ta ra gì mà! Đúng là quá quất. Lục Nghiên Tịch đứng lên, vẻ mặt buồn cười nhìn Mễ Lộ. “Tại sao tôi phải để ý đến cô?”
“Tôi có nghĩa vụ phải để ý tới cô à?”
Lục Nghiên Tịch càng lúc càng thấy buồn cười, người phụ nữ này đúng là tự luyến quá đấy.
Mễ Lộ đứng bên cạnh, vẻ mặt bức bối vô cùng.
“Côi"
“Tôi cũng muốn xem xem cô làm thế nào để điều tra ra trong vòng ba ngày”
Nói xong, Mễ Lộ lập tức xoay người rời đi, không để ý tới Lục Nghiên Tịch nữa.
Lục Nghiên Tịch vẫn ngồi yên trên ghế, trong đầu đang suy nghĩ nên làm thế nào cho ổn.
Nên làm thế nào để chứng minh Mễ Lộ làm đây.
Bỗng chốc, Lục Nghiên Tịch rơi vào rối ren.
Cô cứ ngồi trên ghế như vậy, một lát sau đã tới giờ tan làm.
Gần như là tới khi tất cả mọi người đều rời đi, lúc này Lục Nghiên Tịch mới bàng hoàng bước ra khỏi văn phòng.
Vừa đi tới cửa thì đâm thẳng vào lồng ngực của một người nào đó.
Lục Nghiên Tịch đau đớn xoa mũi rồi vội vàng nâng mắt lên.
“Sao lại là anh!”
Người đàn ông trước mặt không phải Tư Bác Văn thì còn có thể là ai nữa.
Nhìn thấy Tư Bác Văn, sắc mặt Lục Nghiên Tịch cũng trở nên khó coi.
Không biết tại sao, dạo gần đây cô càng muốn rời xa Tư Bác Văn, nhưng người đàn ông này lại luôn xuất hiện trước mặt cô.
Nghĩ tới đây, Lục Nghiên Tịch cũng cảm thấy hơi bất đắc dĩ.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!