Chương 1099
Sau đó Ngụy Như Mai đi ra khỏi quán, tính đi trước. Thấy Ngụy Như Mai tỏ thái độ như vậy, Mễ Lộ sững sờ tại chỗ hồi lâu, lúc nhờ mình giúp cô ta thì ngồi khoác lác, bây giờ có chuyện lại kệ mình luôn.
Mễ Lộ tức giận đuổi theo, ngăn Ngụy Như Mai lại, mắng thẳng mặt cô ta.
"Cô có còn là con người không, sao giờ cô lại lật mặt? Lúc đó cô đã đồng ý với tôi thế nào? Bây giờ tôi vì cô mà bị sa th i, cô coi tôi là nước cờ hỏng nên ném đi à? Tốt xấu gì tôi cũng đã giúp chị, Tư Bác Văn rất xảo quyệt, anh ta hoàn toàn không tin lời tôi, mà tôi cũng không hề khai cô ra. Cô bảo làm xong thì sẽ đưa tôi tiền, sao bây giờ cô lại lật mặt à?" Ngụy Như Mai khinh thường nhìn Mễ Ó "Cô gái này, cô đừng có ở đây vu oan cho tôi, tôi bảo cô hãm hại Lục Nghiên Tịch bao giờ? Sao tôi không nhớ là mình đã nói vậy nhỉ? Cô tránh ra, tôi có việc phải làm, đừng làm lỡ việc của tôi”
"Cũng đừng có bôi nhọ tôi, tôi không hề bảo cô làm chuyện gì thất đức, quan hệ của tôi với Lục Nghiên Tịch tốt như vậy, sao tôi có thể để cô làm hại cô ấy chứ!"
“Rõ ràng đó là tự cô muốn làm, thất bại rồi lại đổ lỗi cho tôi, còn đòi tiền tôi, thật đúng là, đừng có quá đáng” Ngụy Như: Mai đi thẳng qua Mễ Lộ không quay đầu lại, chỉ nghe Mễ Lộ kêu khóc sau lưng cô ta.
“Ngụy Như Mai, cô là đồ lừa đao, tôi phải nói cho Tư Bác. Văn mấy chuyện này đều là do cô xúi tôi làm, muốn chết thì chết chung đi” Ngụy Như Mai dừng chân, quay đầu chậm rãi nở nụ cười khinh miệt, nói.
"Cô có giỏi thì cứ đi đi, dựa vào mối quan h giờ của tôi và Tư Bác Văn, cô cho rằng Tư Bác Văn sẽ tin lời cô nói hay lời tôi nói? Cô cũng chẳng có bằng chứng gì, càng không nên đổ oan cho người tốt, ngược lại sẽ càng khiến Tư Bác Văn căm ghét cô hơn thôi, tốt nhất cô nên suy nghĩ kỹ rồi hãng làm”
Sau đó Ngụy Như Mai lên xe, nghênh ngang bỏ đi, để lại Mễ Lộ một mình ngã ngồi trên mặt đất, đau khổ mà dùng ánh mắt phẫn uất nhìn Ngụy Như Mai đã biến mất ở ngã tư đường.
Cô ta lẩm bẩm: "Ngụy Như Mai, cô không được chết tử tế đâu, sẽ có ngày tôi khiến cô phải đau khổ gấp trăm ngàn lần” Lúc này Ngụy Như Mai đang lái xe trên đường, tâm trạng nặng nề, nghĩ đủ cách để hãm hại Lục Nghiên Tịch, càng nghĩ càng điên Con Mễ Lộ này đúng là đồ vô dụng, có tí việc mà cũng làm không xong, xem ra mình phải nghĩ cách khác thôi.
Đúng lúc Ngụy Như Mai trên đường đang lái xe về nhà, cô ta trông thấy Lục Nghiên Tịch đang đi cùng mẹ của cô.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!