Chương 1112
Dù sao Ngụy Như Mai cũng là người phụ nữ anh đã từng yêu, bây giờ nói không cần thì không cần được sao.
Nghĩ thế, Lục Nghiên Tịch đành lắc đầu.
Cũng đúng, đây cũng không phải lần đầu tiên cô nhìn thấy sự tàn nhãn của người đàn ông này, có gì đáng ngạc nhiên chứ Đối với sự châm biếm của Lục Nghiên Tịch, Tư Bác Văn thấy hơi không tán thành.
Anh nhíu mày: “Vậy sao?”
Nói xong, Tư Bác Văn đứng lên, cũng bắt đầu tiến người đến gần Lục Nghiên Tịch.
Ánh mắt anh nhìn chằm chằm Lục Nghiên Tịch, khiến người khác hơi sợ hãi.
Lục Nghiên Tịch đứng bên cạnh, từ từ nuốt nước miếng, nhìn người đàn ông đang đến gần, theo bản năng lui về sau. Sau khi Mễ Lộ chứng minh xong thì đã ra ngoài từ lâu rồi. Lúc này trong văn phòng chỉ còn lại hai người là Tư Bác Văn và Lục Nghiên Tịch
Không khí trong văn phòng cũng dần dần tăng lên khi hai người tiến sát lại gần nhau.
Lục Nghiên Tịch đưa tay che trước ngực mình.
“Tư Bác Văn, anh muốn làm gì!”
Nhìn thấy dáng vẻ này của Tư Bác Văn, Lục Nghiên Tịch không khỏi nhớ tới một chuyện đã từng xảy ra
Người đàn ông này ở trong phòng bệnh...
Nghĩ như thế, Lục Nghiên Tịch căn môi dưới, trong mắt đầy xấu hổ và giận dữ.
“Tư Bác Văn, xin anh tử tế chút!”
Nghe Lục Nghiên Tịch nói như thế, ý cười trong mắt Tư Bác. Văn càng nhiều thêm, híp mắt lại.
“Vậy à?”
“Tử tế thế nào?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!