Chương 1117
Nước mắt nóng hổi từ khóe mắt cô rơi thẳng vào lồng ngực của Hoắc Vũ Khải
Cũng không biết đã qua bao lâu, lúc này Lục Nghiên Tịch khóc xong rồi, cô nhìn Hoắc Vũ Khải bên cạnh mình.
"Anh phát hiện khi nào thế?”
Nói cách khác, từ lúc nào mà Hoắc Vũ Khải đã bắt đầu nghi ngờ cô.
Một câu này của Lục Nghiên Tịch chính là lời thừa nhận và là câu trả lời cho câu hỏi khi nãy của Hoäc Vũ Khải.
Mọi chuyện đã đến nước này rồi, cho dù có tiếp tục chối cũng không thể nào chối được nữa cả.
“Nghiên Tịch, anh lại không biết rõ em là người thế nào ư”
"Nếu thật sự là bạn của em bệnh, em sẽ không khuyên người đó đi trị liệu sao?”
Hoắc Vũ Khải bất lực thở dài, coi như là anh ta ngốc đi. Chuyện đã qua lâu như thế rồi, đến bây giờ anh ta mới biết rõ toàn bộ nghi ngờ của mình.
Thật ra, không phải mọi chuyện đã rất rõ ràng rồi hay sao? Lục Nghiên Tịch gật đầu: “Hoắc Vũ Khải, bây giờ em chỉ hy. vọng anh đồng ý với em một chuyện..”
Chuyện này dù có thế nào, cũng không thể để cho người thứ ba biết nữa.
Sau khi không còn cách nào nữa cô mới để cho Hoắc Vũ Khải biết
Không đợi Lục Nghiên Tịch nói xong, Hoắc Vũ Khải đã thẳng thừng cắt ngang, anh ta gật đầu: “Em yên tâm, em muốn nói gì anh đều hiểu”
"Chuyện này, ngoài hai chúng ta ra sẽ không ai biết nữa” Người hiểu chuyện như Lục Nghiên Tịch sao có thể để cho. Lý Tang Du biết vào lúc này được.
Quan trọng, bây giờ Lý Tang Du cũng đang ở trong bệnh viện và tình hình cũng không được tốt lắm.
Nghe thấy Hoắc Vũ Khải nói thế, Lục Nghiên Tịch ngước mắt nhìn, trong mắt đầy sự biết ơn.
"Cảm ơn anh, Hoác Vũ Khải”
"Giữa hai chúng ta, nếu em còn nói cảm ơn với anh nữa thì cũng quá khách sáo rồi nhỉ?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!