Chương 1122
Quản gia khó xử nhìn Tư Bác Văn, không biết nên làm thế. nào.
Tư Bác Văn không vội trả lời quản gia mà quay đầu thoáng nhìn Lục Nghiên Tịch ở bên cạnh.
"Giờ thì tới lúc cần cô giúp rồi, Lục Nghiên Tịch."
Hóa ra từ khi đuổi Ngụy Như Mai đi, Gia Bảo cứ gào khóc đòi tìm mẹ.
Trẻ con mấy tuổi mà khóc là không ai cản nổi
Từ lúc bắt đầu khóc đến giờ vẫn không ai dỗ được cậu bé. Gia Bảo cứ khóc mãi, giọng ngày càng khàn đi.
Nghe vậy, Lục Nghiên Tịch sững người.
Cô ngạc nhiên nhìn Tư Bác Văn như sợ mình nghe nhầm. "Tôi?"
Đùa gì thế, đến họ cũng không dỗ được Gia Bảo thì sao cô làm được.
Thậm chí cô còn chưa có con, biết dỗ kiểu gì đây.
Nghĩ tới đây, Lục Nghiên Tịch thấy hơi đau đầu.
"Tôi không làm được đâu."
Lục Nghiên Tịch từ chối không chút nghĩ ngợi.
Giây kế tiếp, giọng nói của Tư Bác Văn vang lên.
"Không được."
"Cô đi lên cho tôi, không chịu thì tự gánh lấy hậu quả đi” Giọng Tư Bác Văn chứa đầy sự đe dọa khiến người ta thấy hơi rợn người.
Lục Nghiên Tịch mở to mắt, người đàn ông này muốn uy hiếp thì nói thẳng đi, lúc nấy còn nói nhờ giúp đỡ gì chứ, nghe buồn cười thật.
"Tư Bác Văn!"
"Anh làm vậy khác nào đe dọa tôi Lục Nghiên Tịch nắm chặt tay, nếu như Tư Bác Văn thật sự muốn uy hiếp cô thì cô không nghe theo đâu.
Cô sắp chết rồi, đâu còn gì có thể làm cô sợ hãi.
Tư Bác Văn nhếch mép, nhìn cô với vẻ trêu tức
"Đúng, không sai."
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!