Chương 1125
Cô đưa tay làm động tác với Tư Bác Văn ra hiệu anh tới đây ngay.
Có biết nấy giờ cô ôm Gia Bảo thế này mỏi tay lắm không? Thế mà người đàn ông này chẳng tự giác qua đây chút nào, đúng là đáng ghét.
Dáng vẻ đó của Lục Nghiên Tịch làm Tư Bác Văn thấy hơi buồn cười, anh nhoẻn môi đi nhanh tới.
"Đưa tôi nào."
Tư Bác Văn chìa tay, chuẩn bị ôm Gia Bảo về từ lòng Lục Nghiên Tịch.
Bấy giờ Lục Nghiên Tịch mới chú ý tới.
Hóa ra Gia Bảo nắm chặt đầu ngón tay mình nãy giờ, cố giật thế nào cũng không tài nào dứt ra được.
Thấy vậy, Lục Nghiên Tịch bỗng đỏ mặt.
Cô đưa tay vỗ nhẹ vào khuôn mặt nhỏ nhắn, núng nính của Gia Bảo.
"Gia Bảo, Gia Bảo!"
"Dậy nào."
Nhưng dù Lục Nghiên Tịch có gọi thế nào thì Gia Bảo cũng. không có phản ứng gì cả, vẫn nhắm mắt ngủ say li bì.
Hơn nửa người Gia Bảo còn dựa vào Tư Bác Văn.
Thế là hai người cách nhau rất gần, giữa hai người không còn bất kì khoảng trống nào.
"Phải làm sao đây?"
Không còn cách nào, Lục Nghiên Tịch nhìn về phía Tư Bác Văn.
Thế này thì biết làm sao bây giờ?
Gia Bảo nắm cô rất chặt, dù sao cũng không thể giật phăng ra được.
Nếu làm vậy thì cậu bé sẽ lại òa khóc mất, mới dỗ xong mà. Nhất thời Lục Nghiên Tịch làm vẻ mặt đau khổ, hoàn toàn không biết phải làm sao.
Biểu cảm của Lục Nghiên Tịch làm Tư Bác Văn buồn cười. "Còn sao nữa?'
“Tạm vậy một đêm đi."
Nói rồi Tư Bác Văn ôm Gia Bảo đi qua chiếc giường lớn gần đó.
Bị kéo lên, Lục Nghiên Tịch cũng phải đứng dậy theo, đi theo. sau lưng Tư Bác Văn.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!