Chương 1235
Nhưng cảm giác này có chút kỳ quái, không giống với trước đây.
Lần này, anh sẽ nắm chặt tay của Lục Nghiên Tịch lần nữa, sẽ không buông ra.
Nghe thấy lời phủ nhận của Tư Bác Văn, cả người Lục Nghiên Tịch không khỏi ngẩn ra.
Cô mở to mắt, như thể sợ rằng mình đã nghe nhầm gì đó. “Anh, anh nói cái gì?"
Đừng nói người đàn ông này vừa rồi đang nói đùa nhé.
"Tư Bác Văn, anh có biết vừa rồi mình đang nói gì không?" Tư Bác Văn rốt cuộc có biết nói ra những lời này có nghĩa là gì không...
Ngay cả Lục Nghiên Tịch cũng không để ý, ánh mắt cô nhìn Tư Bác Văn mang theo một ít hy vọng nhỏ nhoi.
Vẫn luôn yêu đơn phương Tư Bác Văn nhiều năm như vậy,
muốn trong lúc nhất thời quên đi, đây là chuyện hoàn toàn không thể nào làm được.
"Tôi biết"
Tư Bác Văn gật đầu nhìn Lục Nghiên Tịch.
"Tôi biết nó có ý nghĩa gì."
"Lần này tôi sẽ không lựa chọn buông tay cô ra nữa”
Nói rồi, Tư Bác Văn vươn tay ra, nắm tay Lục Nghiên Tịch thật chặt, không cho cô rời đi.
Lục Nghiên Tịch ngước mắt lên, bắt gặp đôi mắt sâu thảm
của Tư Bác Văn, thế mà lại bất chợt sa vào trong đó. Chuyện này. Quan hệ hiện giờ của hai người bọn họ, tính là gì đây?
Nghĩ đến đây, Lục Nghiên Tịch không khỏi lắc đầu.
Trong khoảng thời gian này, nhà họ Lục, mẹ, Tư Bác Văn bên này, quá nhiều quá nhiều chuyện đè ép đến mức cô thở không nổi.
Bây giờ sau khi nghe những lời Tư Bác Văn nói, Lục Nghiên Tịch thậm chí không biết phải làm gì mới tốt
"Tôi, tôi không biết..."
"Anh đừng nói nữa”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!