Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây - Lý Tang Du

CHƯƠNG 560

Mười hai giờ trưa.

Phòng ăn cao cấp ở Trái Tim Hải Dương.

Lục Huyền Lâm nhìn người phụ nữ kiều diễm trước mắt mình nhưng mặt vẫn không đổi sắc.

Noi ra thì bộ đồ mà Mộ Nhã Kỳ đang mặc là một chiếc váy ngắn màu trắng lộ vai, nếu không phải phải công tác bảo vệ của tiệm này khá tốt thì những fan hâm mộ muốn xông lên chụp ảnh chung đã đủ để lấp đầy căn phòng lớn này rồi.

Nhưng đến chỗ Lục Huyền Lâm, cô ta luôn có cảm giác mình rất tầm thường, ngoại trừ Lý Tang Du thì cô ta chỉ hơn những người phụ nữ tầm thường kia nhiều nhất là mấy năm giao tình thôi.

“Mỗi lần nhìn tôi anh đều không có phản ứng gì hết, tôi là một nữ minh tinh người người theo đuổi, nhưng đến chỗ anh thì luôn có cảm giác bị giày xéo vậy.”

Trong phòng bao, phía trên bức tường là một bể cá, mấy con cá bơi qua bơi lại thật sự khiến cho người ta cảm thấy vô cùng thú vị.

Cô ta nói xong liền nhấp một ly cocktail đầy màu sắc. Đôi mắt như con mèo con khẽ nheo mắt, nhìn trông rất hưởng thụ.

Trái Tim Đại Dương, tên như ý nghĩa, chính là một nhà hàng có chủ đề liên quan tới biển, cũng là nhà hàng biển duy nhất trong thành phố.

Mà điều làm cho người ta vỗ tay tán thưởng chính là bức tường ở đây mô phỏng rõ ràng hệ sinh thái dưới đại dương.

Đương nhiên, cái giá cao chót vót cũng khiến người ta òa lên ngưỡng mộ.

“Cô đang đem đàn gảy tai trâu đấy.” Giọng Lục Huyền Lâm lạnh tanh, ánh mắt đặt vào miếng bò bít tết trước mặt mình, động tác cắt bò bít tết trên tay vẫn không ngừng.

Thú thật, anh không có hứng thú gì với bò bít tết, nhưng với một đại minh tinh như Mộ Nhã Kỳ, Lục Huyền Lâm cũng không có hứng thú.

Mộ Nhã Kỳ nhún vai không quan tâm, vẩy mái tóc xoăn ra sau lưng để lộ ra xương quai xanh tuyệt đẹp: “Chứ gì nữa. Ưỡn ẹo trước mặt anh khác gì đàn gảy tai trâu đâu?”

“Hôm nay cô tới tìm tôi chỉ để ăn bữa cơm?”

Lục Huyền Lâm đi thẳng vào vấn đề, không hề có ý muốn nói khéo tẹo nào.

“Hơ, tôi muốn tìm anh ăn cơm thì nhất định phải có việc à?”

Nói xong, Mộ Nhã Kỳ chu miệng, nguýt anh tỏ ra không vui.

Lục Huyền Lâm ngước mắt lên nhìn cô ta, ý tứ rõ ràng.

Lục Huyền Lâm không nhớ rõ mình quen Mộ Nhã Kỳ từ lúc nào, dù sao ở trước mặt cô ta, xưa nay anh cũng không hề quanh co lòng vòng.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận