CHƯƠNG 970
Cô ta đột nhiên đứng dậy, thử thăm dò nói một câu: “Bác Văn, nếu anh đang bận thì em về trước đây”
Vừa dứt lời, Tư Bác Văn liền nâng mắt lên nhìn cô ta.
“Ừ, đi đường cẩn thận”
Ngụy Như Mai siết chặt lòng bàn tay để kiềm chế tức giận.
“Được!”
Sau khi nói xong, cô ta xoay người rời khỏi.
Nhìn bóng lưng Ngụy Như Mai rời đi, Tư Bác Văn lại hơi trầm ngâm.
Không biết tại sao, từ khi Ngụy Như Mai trở về, cảm giác anh dành cho cô ta không còn giống như trước nữa.
Thi thoảng, trong lòng anh lại nhớ tới khuôn mặt nhỏ nhắn của Lục Nghiên Tịch.
Đến khi Lục Nghiên Tịch xem xong hết tất cả tài liệu thì đã là hơn chín giờ tối.
Cô đứng dậy, sau khi khóa cửa phòng làm việc, lúc này mới cẩn thận rời khỏi.
Vừa đi ra ngoài, thời tiết lại không tốt, mưa rào cứ thế trút xuống.
Lục Nghiên Tịch nhíu mày, phải làm sao bây giờ đây? Mưa lớn thế này, khi nào mới có thể bắt được xe.
Ngay khi cô đang không biết làm gì thì đột nhiên có một chiếc taxi chạy qua trong mưa.
Lục Nghiên Tịch không hề nghĩ ngợi, giơ túi lên đội đầu
rồi chạy về phía taxi.
“Taxi!”
“Chờ chút đãi”
Đáng tiếc, đợi cô chạy tới thì xe taxi đã chạy mất.
Lục Nghiên Tịch đứng trong màn mưa thở hổn hển, mưa †o khiến quần áo cô ướt đẫm gần hết.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!