Sáng ngày hôm sau, khi Đoàn Phi tỉnh dậy mở cửa bước ra sân đã thấy hắc mã của mình được hỏa kế trong tửu lâu dẫn tới, xem ra hắn không thể ở lại dưỡng thân thể đến khi vết thương trên vai lành hẳn, như vậy cũng tốt, hắn căn bản không muốn ở lại chỉ muốn nhanh chóng đi tìm Từ Liên.
Hỏa kế tay cầm dây cương ngựa đứng trước mặt Đoàn phi có chút bất đắc dĩ.
"Đoàn công tử, ông chủ nói ngươi sẽ lên đường sớm nên bảo ta dẫn ngựa đến cho ngươi."
Đoàn Phi gật đầu, "Đa tạ."
Hắn thật sự muốn đến gặp mặt Từ Tiểu Minh, một lần nữa nói lời xin lỗi rồi mới rời đi, nhưng không ngờ người ta đã không muốn giữ mình lại chỉ e gặp mặt càng thấy khó xử trong lòng, cái này là muốn đuổi hắn đi cho nhanh đi, xem ra không cần gặp mặt người kia nói lời xin lỗi nữa.
Đoàn Phi nói với hỏa kế: "Tiểu nhị ca, ngươi thay ta nói với Từ công tử, Đoàn Phi thật sự xin lỗi đã mạo phạm y, nếu còn có cơ hội cùng y chân chính gặp mặt nhất định Đoàn mỗ sẽ đền đáp ân cứu mạng của y."
Hỏa kế gật đầu, "Được rồi, ta sẽ nói lại với Từ công tử."
Thấy hắn vết thương trên vai còn chưa ổn lắm, bàn tay Đoàn Phi nhận lấy dây cương từ hỏa kế, một bàn tay khác vẫn ôm lấy ngực có chút đau mà nhíu mày, Hỏa kế thấy vậy lấy một bình rượu nhỏ được buộc ở thắt lưng ra đưa cho Đoàn Phi.
"Đoàn công tử, ta thấy vết thương trên vai của ngươi chưa lành hẳn, rượu này khi ngươi thay băng vải hãy dùng nó lau sạch qua một lược, miệng vết thương sẽ rất nhanh kết vẫy lành lại, nếu uống một ít cũng rất tốt cho thân thể, lúc trước ta bị thương cũng dùng nó làm sạch sẽ miệng vết thương, rất mau lành đó."
Đoàn Phi đưa tay nhận lấy mở bình nhỏ ra ngửi rồi uống thử một ngụm, hắn gật đầu. Mùi vị rất thơm có mùi trái rừng rất nồng đậm, nuốt xuống liền thấy ngọt ngọt đầu lưỡi cả người cũng ấm lên, tinh thần tươi tĩnh một chút.
"Rượu này thật thơm, là rượu bí truyền của tửu lâu sao?"
Hỏa kế mỉm cười xua tay, "Không phải, chỉ là rượu được cất từ quả dại trên Vọng Nha sơn, có tác dụng rất tốt cho cơ thể, mọi người ở trấn nhỏ này đều biết cách chế ra, nhưng chỉ có ở Lưu tửu lâu là mùi vị khác hẳn, vì ông chủ ủ theo phương pháp riêng không một ai có thể làm được. Nhưng quả này chỉ để làm rượu không ăn được, mấy ngày trước Từ công tử cũng vì không biết nên ăn nhầm quả này gương mặt mới thành ra cái dạng như vậy."
Đoàn Phi khó hiểu, "Từ công tử không biết sao?"
Hỏa kế xua tay lắc đầu, "Không biết không biết, y mới đến đây được mấy ngày làm sao biết được, nếu biết y sẽ không ăn rồi"
"Y không phải là người ở trấn này?" Đoàn Phi trong lòng nghi hoặc hỏi.
"Tất nhiên là không phải, mấy ngày trước y đứng trước cửa tửu lâu không có tiền vào ăn cơm, nhưng may mắng gặp ông chủ mời vào dùng bữa rồi cùng trò chuyện, thấy y không có nơi đi về nói chuyện cũng hợp ý, nên ông chủ cùng y kết làm huynh đệ. Hôm sau rủ y cùng lên núi săn thú hái quả, ai ngờ Từ công tử lại ăn đúng quả này nên mới bị như vậy, chứ dung mạo ban đầu của y phải nói là nhìn đẹp mắt lắm không thua gì nữ nhân đâu. Đáng tiếc ngươi phải rời đi, nếu không mấy ngày sau Từ công tử khôi phục dung mạo ngươi sẽ có cơ hội nhìn thấy."
Trong lòng Đoàn Phi hiện tại như có lửa, nếu đúng như lời hỏa kế nói thì hắn chắc chắn không thể nhận nhầm người, với ánh mắt đó dáng dấp đó không thể nào là nam nhân được.
Hắn gấp gáp nắm lấy tay hỏa kế hỏi: "Tiểu nhị ca, ngươi có biết Từ công tử là người từ nơi nào đến không?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!