Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Ba Năm Ấy Tôi Mang Đồ Nữ Đi Học



Lâm Kiến Lộc mưu tính sâu xa sấm rền gió cuốn, nói cho Diêm Hàn biết công ty đá quý này, thật ra đã sớm nhờ luật sư chuẩn bị văn kiện từ mấy ngày trước, chỉ cần Diêm Hàn ký tên là được.
Đột nhiên giàu có làm đại ca có chút lo âu, như thế nào cũng không chịu ký tên mình xuống giấy.
Thẳng đến khi Lâm Kiến Lộc dùng ngữ khí bình tĩnh nhắc cho Diêm Hàn nhớ sản nghiệp hắn đang và sắp tiếp quản một phen, cũng như hắn đã từng vung tiền như rác, điên cuồng tặng quà trên stream cho cậu bị Diêm Hàn phát hiện vậy, đối với hắn thật sự "không đáng là bao".
Diêm Hàn "..."
Còn vì sao lại nhớ đến vụ livestream này, còn không phải là khi anh Đại Lâm kiểm kê tài sản trong tay mình thì nhắc tới rằng, hắn cũng quản lý một vài trang web livestream.
Cái gọi là "quản lý", chính là chỉ thật ra nhà họ Lâm là sếp lớp sau màn những trang web đó.
Mà cái gọi là "một vài", chính là trong năm trang web livestream rất lớn, bây giờ vẫn còn nổi tiếng cực kỳ kia, mà nhà họ Lâm không chỉ có một cái.
Theo như lời Lâm Kiến Lộc, khi livestream vừa có xu hướng đi lên nhà họ Lâm đã phát hiện tiềm lực trong đó, nhanh chóng thành lập một công ty làm trang web livestream.
Mà tại sao không chỉ mở một trang...!Này phải đề cập đến vấn đề tranh đoạt thị trường, nghe nói thị trường tư bản rất hay có thao tác này.
Diêm Hàn "..."
"Vậy nên..." Diêm Hàn mở to mắt nhìn "Năm trang web livestream không hẹn mà cùng mở kênh học tập cho hệ thống livestream học bá, là do anh làm??"
Lâm Kiến Lộc thành thật lắc đầu "Là Chủ Thần làm.

Em kích phát giả thiết, thế giới chỉ điều chỉnh lại mà thôi."
"Thế trận đấu của các học bá kia...!Cái này hẳn không liên quan gì đến anh đâu nhỉ?"
Diêm Hàn hỏi như vậy, nhưng ngữ khí cũng đã đủ khẳng định, chuyện này chắc chắn có liên quan đến hắn.
Lâm Kiến Lộc "..."
Diêm Hàn cũng không ngốc, thấy Lâm Kiến Lộc phản ứng như vậy, rất nhanh đã phỏng đoán được một vài chuyện.
Cậu khoanh tay "Lúc trước em đã cảm thấy chuyện này có trá, không thích hợp lắm.

Cái khác không nói, chỉ nói kho đề ba vạn câu của trận đấu học bá kia, vừa hay là kiến thức trọng tâm cần cho cao trung..."

Nói, Diêm Hàn nhìn Lâm Kiến Lộc, biểu tình vô tội mà lại khẳng định "Anh không thấy rất lạ sao? Vì sao phải là kiến thức cao trung? Dù xét đến mặt quần thể, đề kiểm tra ra kiến thức cao trung là rất hợp lý, nhưng kho đề ba vạn câu kia trang web lấy từ đâu ra?"
Sau đó mỗi hai năm trận đấu của các học bá lại tổ chức một lần, mà kho đề ba vạn câu vẫn được sử dụng cho đến nay.
Rất ít ai sẽ vì ba vạn đồng mà làm như Diêm Hàn giải hết số đề đó, mặc dù có ý tưởng kia cũng không hoàn toàn làm được, cho nên cũng không có ai cảm nhận được sâu sắc như cậu —— Kho đề kia gãi đúng chỗ ngứa, không nhiều không ít, vừa vặn nằm ở trình độ cần phải thấu hiểu giai đoạn cao trung.
Chính xác không sai lấy một li.
Nếu chỉ đề cập đến kiến thức cao trung đương nhiên cậu sẽ không nghĩ nhiều.
Nhưng sau đó học lên trên, nhận biết về kiến thức cao trung của cậu càng ngày càng tăng, cảm giác chiều sâu chiều rộng đều vừa khít khiến cậu cảm thấy khiếp sợ.
Trên thực tế hiện tại đã thu toàn bộ kiến thức cao trung vào trong túi, Diêm Hàn hoàn toàn dám khẳng định, nếu có học sinh sắp thi đại học có thể giải hết, hiểu hết kho đề ba vạn câu tự nhiên xã hội này, vậy kỳ thi đại học kia nhất định không còn là vấn đề gì lớn lao.
Cho nên có chuyện rồi đây...
Rốt cuộc kho đề này từ đâu ra, là ai biên soạn.
Trước kia Diêm Hàn nghĩ trăm lần cũng không ra, chỉ nghĩ núi cao ắt có núi cao hơn.
Mà khi biết Lâm Kiến Lộc có móc nối với trang web, nghi hoặc này nháy mắt được giải đáp...
Ngoài hắn ra thì còn có thể là ai!
"Kho đề là anh soạn." Lâm Kiến Lộc thoải mái hào phóng mà thừa nhận "Lúc trước thời gian chuẩn bị quá gấp rút, rất nhiều chỗ sắp xếp không đúng, ban tổ chức lại yêu cầu một kho đề, cho nên anh mới làm."
"Ừm." Diêm Hàn gật đầu "Thế tại sao trang web kia tự dưng lại muốn mở cuộc thi học tập?"
Lâm Kiến Lộc "Mở rộng tuyên truyền."
"À à, nhưng em nhớ rõ ban đầu thời gian gấp rút, em không kịp giải hết các đề, sau đó nhận được thông báo trận đấu hoãn lại nửa tháng...!Anh nói xem có trùng hợp không, như thể ông trời cũng giúp em vậy."
"..."
Nhìn vào đôi mắt trắng đen rạch ròi của anh Đại Lâm nửa ngày, Diêm Hàn đột nhiên bị Lâm Kiến Lộc kéo vào trong ngực.
Tư thế khoanh tay không duy trì được nữa, cả người cậu đều ngã lên hai chân thon dài của anh Đại Lâm.
Bị ôm lại còn chưa xong, Lâm Kiến Lộc vừa chìa tay, cả người Diêm Hàn liền vặn vẹo như con sâu lớn, cậu cười ha hả, cả phòng đều quanh quẩn tiếng cười vang dội mà sang sảng của cậu.
Đại ca không sợ trời không sợ đất, trên người thậm chí không có bao nhiêu thịt ngứa, chỉ có một tí chỗ xương sườn.

Cũng không biết trúng tà gì, mỗi lần bị sờ đến chỗ đó cậu sẽ cảm thấy ngứa, ngứa muốn chết, sẽ mất khống chế mà vặn vẹo cơ thể rồi la lên.
Mà vị trí bí mật như vậy, đã bị Lâm Kiến Lộc sớm chiều ở chung phát hiện, nhìn thấu.
Anh Đại Lâm bây giờ chỉ cần chìa tay, Diêm Hàn liền hết cách.
"Được được được em sai rồi...!Há há há!...!Em không ép anh nữa, em sai thật rồi, á má ơi á!..."
Chịu đựng một phen khổ hình, Diêm Hàn cười đến chảy nước mắt.
Cậu nằm trên người Lâm Kiến Lộc không thể nhúc nhích, cười đến kiệt sức.
Lâm Kiến Lộc vừa giận lại vừa bất đắc dĩ, nhưng nhiều hơn là bị tiếng người cực có sức hút của người thương làm cho tức cười, cuối cùng hắn cũng thừa nhận nói "Lúc ấy anh nhìn thấy em ngồi sau màn hình giải đề cả ngày, nên đau lòng.

Thế đã được chưa?"
"Vậy là nói..." Diêm Hàn vẫn có chút bất ngờ "Thật ra anh là vì em à...?"
"Kiến thức cao trung trong kho đề vốn đã được lên kế hoạch từ trước, anh chỉ khiến cho những câu hỏi trong đó gần với đại cương hơn." Lâm Kiến Lộc khôi phục bộ dáng bình tĩnh, lại bắt đầu nghiêm trang dõng dạc nói "Còn sau đó kéo dài thêm nửa tháng, là vì muốn cho các thí sinh tham gia thêm thời gian chuẩn bị."
Hắn nói nhiều như vậy, ý chính là tuy hôm đó tình huống thay đổi là vì suy xét cho Diêm Hàn, nhưng sẽ không ảnh hưởng đến tính công bằng, ngược lại cũng cho những thí sinh khác nhiều cơ hội hơn.
Lâm Kiến Lộc chính là như vậy, thiện lương, chính trực.
Nhưng không cứng nhắc.
Từ góc độ của Diêm Hàn mà nói, có thể thấy được cái cằm góc cạnh hoàn mỹ của anh Đại Lâm.
Cậu cứ như vậy mà nhìn hắn thật lâu, khiếp sợ nghĩ tại sao trên đời lại có người hoàn mỹ như vậy.
Lại khiếp sợ người như vậy thế mà lại thuộc về cậu.
Có tài đức gì chứ...
Diêm Hàn đột nhiên ngồi dậy, cảm thấy mình phải tiếp tục nỗ lực.
Phàm phu tục tử như cậu muốn đứng bên cạnh anh Đại Lâm, căn bản không có thời gian để mà hoang mang!
Lâm Kiến Lộc "???"

Diêm Hàn phấn khởi lợi dụng khoảng thời gian nghỉ hè nhàn rỗi, cố gắng học tập các loại cách thức cùng mẹo kinh doanh trên thương trường.
Dùng hơn mười ngày để khảo sát thị trường dày đặc, cậu phát hiện niên đại này vẫn là ngành dịch vụ, giải trí là náo nhiệt nhất, mà tài nguyên trong tay nhà họ Lâm ở mặt này còn được trời cao ưu ái, cho nên nỗ lực kinh doanh phát triển trang web livestream, kinh doanh công ty giải trí Lục Tuyên hẳn là trọng tâm hiện tại của họ.
Khoảng thời gian trước đối thủ một mất một còn của Lục Tuyên là Thiên Hoa chợt phát động công kích, bỏ giá cao cộng thêm hỗ trợ chi trả tiền vi phạm hợp đồng, đào đi người mới Tiết Thần Khải mà Lục Tuyên đang bồi dưỡng, không chỉ mang đi lượng lớn tài nguyên của Lục Tuyên, mà gameshow Lục Tuyên vừa báo danh thay Tiết Thần Khải cũng bị ngâm nước nóng.
Thiên Hoa sớm có dự mưu, Tiết Thần Khải từ chối tham gia gameshow này, trực tiếp ký xuống phim nhựa thù lao cao, đi đóng điện ảnh, đại minh tinh vị thế cao hơn hắn ta ở Lục Tuyên đã sớm kín lịch, muốn tìm một người có danh khí thay thế hắn ta, được đài truyền hình đồng ý là không thể nào.
Cố tình đài truyền hình kia tuy ratings không cao, nhưng bối cảnh hùng hậu.
Gameshow cố ý phát sóng lúc nghỉ hè đã được lên kế hoạch từ lâu, tính nhân cơ hội này để chuyển hình tượng, một số khách mời được chọn đều là tiểu thịt tươi thanh danh vang dội, đã sớm tuyên truyền xong, quảng cáo cũng đã đăng lên rồi.
Tiết Thần Khải đột nhiên bỏ gánh đã không còn là vấn đề tiền vi phạm hợp đồng, tình hình hiện tại nếu Lục Tuyên không tìm được người thay thế thích hợp, rất có thể phải nhận lấy hậu quả nghiêm trọng của đài Bồ Câu.
Đối mặt với tình huống cực đoan như vậy, quản lý Lục Tuyên chỉ có thể báo cáo lên hội đồng quản trị, hy vọng các sếp lớn có thể ra mặt dập đi lửa giận của đài truyền hình.
May mắn thế nào, Lâm Kiến Lộc là đại diện của nhà họ Lâm, ngày đó đến Lục Tuyên họp hội đồng quan trị Diêm Hàn lại vừa hay đi theo, lại vừa hay ngồi lướt điện thoại ở bên cạnh chờ Lâm Kiến Lộc, bị người đại diện của Lục Tuyên phát hiện.
Chị Hồng quản lý là nhân vật lão làng trong vòng, mắt nhìn người rất độc đáo, chưa bao giờ có lúc trông lầm.
Mà hầu như ngay lúc nhìn thấy Diêm Hàn, trong lòng cô liền có một giọng nói vang lên: Lục Tuyên được cứu rồi!
Cô vô cùng kích động, lại cẩn thận mà nói với Diêm Hàn vài ba câu, liền nghiêng ngả lảo đảo gõ vang vửa phòng họp cổ đông, dưới đông đảo ánh nhìn của các sếp, kiên định bày tỏ "Cậu trai bên ngoài hoàn toàn có thể thay thế Tiết Thần Khải tham gia chương trình! Trời ạ, Lục Tuyến ký được vưu vật như vậy từ bao giờ, tại sao bây giờ tôi mới phát hiện!"
Ban nãy chị Hồng đi tìm Diêm Hàn nói bóng nói gió hỏi thân phận của cậu, giữa hai cách giải thích "Là chồng sắp cưới của chủ tịch Lâm đến chờ anh ấy họp, bởi vì hai người hẹn đi ăn lẩu với nhau" cùng với "Mình đã từng ký hợp đồng với Lục Tuyên", Diêm Hàn chọn cách thứ hai.
Dù sao cũng không biết thân phận của đối phương là gì, cậu không muốn bên ngoài tùy tiện bàn tán về quan hệ của cậu cùng Lâm Kiến Lộc.
Không ngờ chị Hồng vừa nghe xong liền kích động, bảo cậu ngồi yên đừng đi đâu, cô lập tức quay lại ngay, rồi dẫm đôi giày cao gót mười phân chạy khỏi khu nghỉ ngơi, vội vàng đi về phía phòng họp.
"Tôi hành nghề bao nhiêu năm, lần đầu tiên nhìn thấy đứa nhỏ diện mạo khí chất đều hoàn mỹ như vậy! Cậu ấy là một tác phẩm nghệ thuật...!Không, cậu ấy là trân bảo! Tuy bây giờ chưa có danh tiếng, nhưng tôi tin chắc, chỉ cần để đạo diễn Trần nhìn thấy thằng bé một cái, đài truyền hình chắc chắn sẽ nhận cậu ấy!"
Chị Hồng kích động nói.
Ban nãy quá kích động, vội vàng chạy tới báo cáo nên không hỏi tình huống cụ thể, cô hoàn toàn xem Diêm Hàn là một người mới bị mai một.
Địa vị của cô ở công ty rất cao, hầu như không tiếp xúc với người mới, cảm thấy như vậy cũng là đương nhiên.
Tuy rằng không rõ người mới này tại sao bị mai một, tư chất như thế còn không cho cơ hội, công ty sao có thể tồn tại hiện tượng này, nhưng như vậy cũng không ảnh hưởng tâm tình kích động bây giờ của chị Hồng.
Không sai, đã lâu không dẫn người mới, chị Hồng vừa nhìn Diêm Hàn lần đầu đã bừng bừng lửa cháy, cô thề phải đích thân dẫn dắt người mới này, dưới sự dạy dỗ của cô, cô dám tin, có thể khiến người mới này trở thành super star sáng chói nhất giới giải trí trong tương lai không xa!
Mắt chị Hồng sáng rực, vốn họp hội đồng quản trị cô không có tư cách tham gia, nhưng năng lực của cô thật sự quá xuất chúng, cũng quá nổi tiếng, một nửa ban quản lý đền quen biết cô, nể mặt cô, cô nói cái gì họ cũng sẽ nghe, suy xét thật kỹ.
Những cổ đông khác bắt đầu khe khẽ nói nhỏ, thấp giọng thảo luận, đại ý là chia thành hai phe, có người cảm thấy chị Hồng nói được, vậy nhất định là được, có thể thử xem.
Có người lại cảm thấy phải thận trọng, nếu khiến đài truyền hình bên kia cảm thấy Lục Tuyên năm lần bảy lượt trêu đùa bọn họ thì càng không xong.
Chỉ có người ngồi đầu bàn hội nghị, tướng mạo cũng là trẻ nhất chau mày, hỏi "Người cô nói là ai?"

Thanh âm trầm thấp nội liễm của hắn vang lên, xung quanh tự động an tĩnh lại.
Ánh mắt mọi người nhìn về phía chủ tịch Lâm trẻ tuổi.
"Này..." Vừa rồi quá kích động, chị Hồng phát hiện mình quên hỏi tên người kia.
Lúc này có người nghiền ngẫm ý của hắn, bận rộn nói với chị Hồng "Đúng đúng đúng, trông như thế nào cô cũng phải đưa đến đây cho chúng tôi nhìn trước đã."
"Đúng vậy, tôi cũng rất tò mò, là người thế nào mới làm cho chị Hồng khẳng định như vậy nhì?"
"Được, tôi đi kêu cậu ấy đến ngay đây." Chị Hồng nói, lại hấp tấp mà muốn đi ra ngoài.
Nhưng lúc này chủ tịch Lâm trẻ tuổi của họ, cũng là cổ đông lớn nhất của Lục Tuyên mở miệng "Không cần, tôi biết người cô nói là ai, em ấy không tham gia bất cứ hoạt động nào của công ty."
Chị Hồng "Này..."
Những cổ đông và cao tầng khác "???"
"Bên đài truyền hình tôi sẽ nói lại, chuyện đến đây thôi." Dưới ánh mắt nghi ngờ của mọi người, Lâm Kiến Lộc bình thản khép văn kiện trước mắt mình lại "Vấn đề tiếp theo, chủ tịch Cao, tôi cảm thấy nên mời bên pháp vụ chỉnh sửa lại hợp đồng, phòng ngừa tình trạng tài nguyên quan trọng bị cướp đi mới là việc cấp bách."
"Đúng đúng đúng.

Chủ tịch Lâm nói đúng lắm." Chủ tịch Lục Tuyên bên cạnh lau mồ hôi.
Cũng không biết vì sao, rõ ràng đối phương chỉ là đứa nhỏ choai choai, năm nay đến đại học còn chưa đi, ông đã kiêng kị hắn.
Thậm chí cực kỳ sợ hãi.
Chủ tịch Lâm nói chuyện người mới không cần suy xét, vậy thì không suy xét.
Ngoài chị Hồng còn sững sờ tại chỗ, những người khác đã tự động thảo luận vấn đề hợp đồng mới.
Cửa phòng họp lại bị gõ vang, ban nãy chị Hồng vào cửa còn cho rằng mình đã nắm chắc, quá kích động, nên cửa phòng họp còn chưa đóng kín.
Lúc này ngoài cửa xuất hiện bóng người cao gầy, chị Hồng quay đầu lại nhìn, không khỏi sáng bừng hai mắt —— Khí chất dung mạo như vậy, dù đã lăn lê nhiều năm trong giới giải trí, tuấn nam mỹ nữ gì cũng đã nhìn chán, chị Hồng vẫn không thể không kinh ngạc cảm thán vì cậu.
Càng miễn bàn đến người khác.
Phòng hội nghị lại lần nữa đình trệ.
Mặt mày như vẽ, dung mạo tuấn tú vô song, thanh niên đứng ở trước kia, bị mọi người nhìn ngắm cũng không cảm thấy hồi hộp lo lắng.
Ánh mắt cậu trực tiếp dừng trên người ngồi trước bàn hội nghị —— Tất cả mọi người đều biết cậu đang nhìn ai —— Dùng giọng điệu thân thuộc cực độ nói "Nếu không em thử xem sao?".


Nhấn Mở Bình Luận