Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Bà Xã Anh Chỉ Thương Em

Dường như trước mắt cô xuất hiện một lớp hơi nước mông lung mờ mịt, che đi ánh mắt của cô, làm cho cô không thấy rõ mặt của anh, lông mi thật dài như cánh bướm nhè nhẹ rung động mấy cái, toàn bộ uất ức trong lòng hóa thành nước mắt nóng bỏng.

Ý tốt của mình lại bị anh trách cứ nghiêm nghị như thế, điều này cũng làm cho cô hoàn toàn hiểu rõ tình cảnh của mình, thì ra cuối cùng mình cũng không bằng người nhà của anh, ngay cả tư cách quan tâm cũng không có, thật là đáng thương mà! Cô hơi nhếch môi, gắt gao cắn miệng, cho đến khi trong miệng có vị tanh của máu, cô mới chậm rãi thả lỏng ra một chút.

Cúi đầu đi qua Đằng Cận Tư, đi tới bên cạnh ghế sofa một ngồi xuống, xoay đầu đi nhìn ra ngoài cửa sổ, mặc cho nước mắt chảy xuống dọc theo gương mặt, những ngày hạnh phúc luôn ngắn ngủi, thoáng chốc, cô còn chưa kịp quay lại vị trí của mình, thì đã rơi vào cảnh ngộ này.

Mà giờ phút này trong đầu Đằng Cận Tư rối một nùi, anh thấy ánh mắt long lanh ngập nước của nai con thì cả người lấp tức tỉnh táo, anh hiểu cô có ý tốt an ủi mình, mà mình thì vô cùng kích động, nhưng bây giờ tâm trạng của anh rất tệ, không có dư thừa tinh lực mà dỗ dành cô, giải thích với cô.

Anh nghĩ muốn chờ qua khoảng thời gian này, sẽ tìm một cơ hội nói rõ ràng với cô, cũng miễn xảy ra cái tình trạng này lần nữa, cho nên khi nhìn thấy cô ngồi qua một bên thì cũng không có lên tiếng ngăn cản, có lẽ lúc này cô cách xa mình, mới là an toàn nhất.

Sau vài tiếng, hai người đều theo đuổi tâm tư riêng của mình, một đường chưa chợp mắt trở lại thành phố C, vào lúc máy bay hạ xuống, Lương Chân Chân vuốt hai mắt sưng đỏ của mình, trở về rồi, những ngày hạnh phúc và vui vẻ trước đây giống như là một giấc mơ, hôm nay, cũng nên tỉnh lại.

Cô nắm chặt bàn tay hít vào một hơi thật sâu: Lương Chân Chân, nên cởi đôi giày thuỷ tinh ra rồi, đừng có mà vọng tưởng, cô bé lọ lem vĩnh viễn là cô bé lọ lem!

Ít nhất mày còn được đi một chuyến du lịch miễn phí không phải sao? Ít nhất mày gặp được Provence một ít ngắm vô tận màu tím biển hoa không phải sao? Ít nhất mày từng được cưng chiều, thương yêu qua không phải sao?

Biết rất rõ ràng bản thân sẽ không có kết quả tốt đẹp trong tình yêu, tại sao lòng của cô có thể đau như vậy đây? Giống như bị một đôi tay bóp chặt, cô đau đến không thở nổi rồi, cảm giác hít thở không được nhất thời làm cô tỉnh táo lại, khiến cô ngừng suy nghĩ.

Đằng Cận Tư không hiểu sao nai con có nhiều nước mắt chảy mãi không hết như vậy, mắt sưng đỏ giống như con thỏ, trong lòng thật sự vừa thương yêu vừa phiền não, anh nhìn thấy cô ngồi yên bất động ở đó, giọng điệu thoáng hòa hoãn, “Nên đi rồi.”

Lương Chân Chân lại hiểu câu “Nên đi rồi” thành anh để cho mình rời đi, uất ức trong long không khống chế được bắt đầu cuộn trào lên, cô chỉ biết sít sao cắn môi, không để cho mình khóc lên, không muốn làm cho anh cảm giác mình cả ngày lẫn đêm chỉ biết khóc, cô muốn làm cho mình trở nên kiên cường hơn, cho dù chỉ có một mình, cũng có thể sống rất tốt.

Trên cõi đời này, không có ai xa ai thì sống không nổi, một người múa đơn, vẫn có thể rất đặc sắc.

Cô, có thể!

“Tôi còn muốn lại ở lại một lát.” Cô xoay mặt đi để khỏi nhìn mặt anh, chỉ muốn cho đoạn hồi ức tốt đẹp này ở trong đầu thêm một lát, không hy vọng là vì anh bảo mình đi, thì mình phải đi.

Đằng Cận Tư gấp gáp đi đến bệnh viện thăm bà nội, liền bảo tài xế lái xe đi trước, để Nam Cung Thần ở lại với nai con, lúc gần đi vẫn không quên dặn dò cậu ta thay mình chăm sóc cho cô thật tốt.

“Cậu chủ, vậy có cần đưa Lương tiểu thư đến bệnh viện không?” Nam Cung Thần hỏi.

“Không cần, trở về biệt thự Lan Đình uyển đi.” Sauk hi Đằng Cận Tư nói xong, dừng một chút lại tiếp tục nói: “Thôi, tốt hơn là theo ý cô ấy đi, cô ấy thích đi đâu thì cậu đưa cô ấy đến đó, chăm sóc cho cô ấy thật tốt.”

“Dạ, tôi hiểu rồi.” Nam Cung Thần gật đầu, anh hiểu mấy ngày nay cậu chủ cần ở lại chăm sóc lão phu nhân, khẳng định sẽ không có thời gian quan tâm đến Lương tiểu thư, ép buộc cô ở bên cạnh mình sẽ khiến cô cảm thấy tẻ nhạt, còn không bằng để cho cô ấy trở về nhà của mình.Đọc truyện tại diễn đàn lê quý đôn để được đọc truyện nhanh nhất

Nhưng, lúc này là lúc cậu chủ yếu đuối nhất, chẳng lẽ cậu ấy lại muốn một mình chịu đựng tất cả, mà không nói cho Lương tiểu thư, lãng phí cơ hội tốt để thúc đẩy tình cảm của hai người sao?

Lương Chân Chân nghe thấy tiếng động cơ xe, trong lòng liền hiểu: anh thật sự không cần mình nữa, đi thật rồi.

Tinh thần cô hoảng hốt đi xuống máy bay chuyên dụng hào hoa, từ từ chậm rãi đi xuống, ngược lại không ngờ tới lại thấy Nam Cung Thần đứng ở phía trước đợi cô, không muốn quan tâm đến anh, trực tiếp đi qua người anh ta.

“Lương tiểu thư, mời lên xe.” Nam Cung Thần rất kỳ quái sao nhìn bộ dáng của Lương Chân Chân rất đau lòng? Hai người không phải nên đi chơi rất vui vẻ sao? Giống như là đi hưởng tuần trăng mật vậy, yêu đương nồng thắm! Sao lại là tình huống này?

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận