Chương 247
Không ngờ Diệp Mộc Châu lại chăm chú suy nghĩ, sau đó nói: “Ngài Cửu, anh giỏi quá! Anh nói như vậy làm em thật sự cảm thấy đổi thành “chung sống đến già” sẽ hay hơn”
Hoắc Việt Bách: “Ừm, anh biết em muốn chung sống đến già với anh”
Lâm Khiếu Phương đang lái xe, suýt chút nữa đã đạp nhầm chân ga.
Tôi thua rồi, nói đến chòng ghẹo thì ngài Cửu anh là nhất, anh đây là đang tỏ tình sao?
Diệp Mộc Châu không nghe rõ lắm: “Ngài Cửu, anh nói cái gì cơ?”
Hoắc Việt Bách hờ hững đưa mắt nhìn ra cửa sổ: “Không có gì”
Vừa nãy Diệp Mộc Châu không nghe rõ, tưởng Hoắc Việt Bách thật sự không nói gì nên cũng không hỏi nhiều.
Nhìn từ kính chiếu hậu, Lâm Khiếu Phương nhìn thấy hai tại của anh đã đỏ bừng lên: “…”
Ngài Cửu, tôi ghét anh thật đấy! Sao anh lại nhút nhát như vậy? Chẳng phải bây giờ nên ôm bà chủ rồi hôn mãnh liệt trong vòng năm phút sao?
Hoắc Việt Bách hờ hững ẩn lên màn hình điện thoại, gửi tin nhắn cho Giang Bắc Minh, sau đó anh đặt điện thoại xuống, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Không lâu sau, điện thoại của Diệp Mộc Châu vang lên.
Giang Bắc Minh khẽ nói: “Alo, đàn em à, có muốn đi xem buổi tuyển diễn viên cho kịch bản của em vào ngày kia không?”
Diệp Mộc Châu kinh ngạc: “Nhanh như vậy sao? Chẳng phải nói phải xếp hàng à?”
Năm ngoái cô tiện tay viết một kịch bản, gửi cho công ty điện ảnh và truyền hình có nhiều tài nguyên nhất. Mặc dù bên phía công ty đã nhận kịch bản của cô, nhưng chỉ mới báo lại cho cô gần đây rằng có rất nhiều kịch bản, kịch bản của cô nhanh nhất cũng phải cuối năm thứ hai mới có thể sắp xếp tuyển diễn viên được.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!