Trần Thương hạ quyết tâm, quyết định nhất định phải cấp cứu nhanh nhất có thể để giành giật từng giây hi vọng sống cho người bệnh.
Nếu như không nhanh chóng châm cứu màng tim, đừng nói có thể có thể cấp cứu người bệnh thành công hay không, căn bản là không đến được bệnh viện.
Chớ nói chỉ là kiểm tra cùng xem xét vấn đề xảy ra chỗ nào.
Mà châm cứu màng tim đặt ống thông có thể nhanh chóng giải quyết màng tim lấp đầy này. Cửa thứ nhất nguy hiểm sinh mệnh cực kỳ quan trọng, cũng là một bước cực kỳ quan trọng để thực hiện các bước cấp cứu tiếp theo.
Trần Thương mở hộp cấp cứu ra, không có kim châm cứu màng tim, thế nhưng có kim châm cứu lồng ngực.
Đều có thể dùng.
Tài xế Lưu một mặt lo lắng bất an, nhìn Trần Thương nói:
- Trần bác sĩ... cậu đây là muốn.
- Mù châm?
Trần Thương gật đầu, lúc này không mù châm làm gì còn có biện pháp khác?
Không có!
Nhất định phải truyền châm qua.
Cắt bỏ quần áo, sau khi sát trùng, Trần Thương bắt đầu thao tác.
Hiện tại, Trần Thương bỗng nhiên hi vọng mắt của mình có thể xuyên thấu, thật là tốt biết bao?
Không vì cái gì khác, chính là khi mình châm cứu, có thể nhiều một phần tỷ lệ thành công!
Thấp thỏm!
Bất an!
Tất cả cảm xúc tràn ngập trong lòng Trần Thương
Chỉ có một cơ hội duy nhất.
Trần Thương hít sâu một hơi, kim châm cứu chậm chạp đâm vào, anh muốn cảm giác được một tia xúc cảm kia, loại cảm giác thất bại khi đâm vào buồng tim.
Trần Thương chậm chạp tiến lên.
Xung quanh tất cả mọi người cũng không dám lên tiếng.
Tài xế Lưu càng không nhúc nhích tí nào, không chút nào dám quấy rầy.
Trong lòng nhỏ giọng thầm thì
Loại mù châm này ông đã từng gặp qua chưa?
Tất nhiên đã gặp qua!
Nhưng tất cả đều thất bại!
Mẹ nó.
Nghĩ tới đây, Ông Lưu một trận hoảng sợ.
Thận trọng nhìn Trần Thương, sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Tiểu Trần này... Lá gan cũng thật lớn!
Hoàn cảnh bức bách để người không thở nổi.
Mà Trần Thương lại cảm thấy sau lưng một trận mồ hôi lạnh!
Tuyệt đối đừng xảy ra chuyện gì nha.
Bỗng nhiên, hai tay Trần Thương cảm thấy từ kim châm cứu truyền đến cảm giác thất bại, anh vội vàng dừng lại.
Hai tay linh xảo giúp phản ứng của anh hết sức nhanh chóng.
Trần Thương nói với ông Lưu:
- Giúp tôi rút ra xem là chất lỏng gì.
Ông Lưu vội vàng gật đầu:
- Rút bao nhiêu?
Trần Thương lắc đầu:
- Ông trước rút mấy ml thử xem, tôi nhìn thử đó là cái gì.
Trần Thương nói xong, lại lắc đầu:
- Tôi tự mình làm.
Ông Lưu có chút xấu hổ cười một tiếng.
Trần Thương cũng không để ý, ông Lưu cũng không phải bác sĩ, hơn nữa người khác rút cũng phải có kỹ xảo, cũng đừng rút quá mạnh, rứt đến trái tim.
Trần Thương chậm chạp rút vẽ, không có lực cản.
Yên tâm... Sau khi rút được 5 ml, Trần Thương trông thấy tất cả đều là huyết dịch.
Lập tức biến sắc.
Chuyện này không phải tin tức tốt gì
Mạch máu rạn nứt? Hay là trái tìm bị tổn hại?
Mọi chuyện đều có thể.
Trần Thương tiếp tục rút.
Anh cảm thụ được ống chích truyền đến lực cản, chậm rãi rút ra.
Ước chừng rút ra khoảng 100 ml, Trần Thương. không còn dám rút nữa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!