Lập tức Trương Chí Tân vẫn là không dám tin tưởng:
- Cậu ... Không phải Photoshop để đùa tôi chứ? Trần Thương liếc mắt
- Tôi rảnh lắm hả, đã thấy bài đăng có được hay không, tôi cho ông xem một cái ảnh chụp, chỉ là còn chưa được gửi tới
Trần Thương mở hình ảnh trang bìa tạp chí cùng trang mục lục và tình hình cụ thể ra
Lần này, tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người!
Một vẻ mặt xa lạ nhìn Trần Thương.
Trần Bỉnh Sinh thì là ha ha ha cười.
- Mẹ nó, tôi lại có thể phát biểu một bài « cấy ghép lá gan », ngưu bức ngưu bức! Tiểu Trần, giữa trưa chúng ta ăn đồ ăn ngon đi!
Trần Bỉnh Sinh là thật cao hứng!
Bởi vì một bài viết in trên tập san đỉnh cấp có ý nghĩa thực sự không tầm thường.
Một bài trên « cấy ghép lá gan », trên cơ bản có thể khiến cho Trần Binh Sinh dễ dàng thăng chức lên bác sĩ chủ nhiệm!
Tỉnh Đông Dương đều không có mấy bài, đây đối với việc tăng điểm nghiên cứu khoa học của bệnh viện có trợ giúp rất lớn.
Trương Hữu Phúc cùng Trương Chí Tân một mặt kinh ngạc, ao ước, ghen ghét, phức tạp nhìn ảnh chụp trên điện thoại di động, chậm chạp không nỡ buông ra.
Trương Hữu Phú có chút ao ước được giống Trần Binh Sinh.
Luận văn này là trang đầu!
Đến khi thành bác sĩ chủ nhiệm, hơn nhau chỉ ở luận văn, thành quả học thuật gì đó nha.
Khi đó, Tiền Lượng đã có một lần có bài trên « cấy ghép lá gan » đã gây nên một hồi pháo nổ vang trong niên hội.
Trương Hữu Phúc nhìn ảnh chụp của bản xác nhận thông tin, trong lòng trăm xuống, có một loại tâm lý gọi là hâm mộ và ủy khuất bắt đầu sinh ra.
Trương Chí Tân so sánh với chủ nhiệm Trương Hữu Phúc còn ngưu bức hơn nhiều!
- Tiểu Trần... Cái này, thương lượng một vấn đề được chứ? Nhìn cậu mới phát biểu luận văn, có thể thêm tên tôi vào tác giả thứ hai hay không?! cậu gửi bản thảo cho «tạp chí ngoại khoa nước Anh », tôi không muốn tác giả thứ nhất, tác giả thứ hai là được rồi! cậu nghĩ thế nào?
Trương Chí Tân một mặt nịnh nọt nói.
Trần Binh Sinh nhịn không được chế giễu:
- Chậc chậc, làm nũng mà muốn làm tác giả thứ hai à? Quá đơn giản rồi!
Trương Chí Tân đỏ mặt một trận:
- Mau cút đi! Ông, cái người no không biết kẻ chết đói!
Vào giờ phút này, Trương Hữu Phúc một mặt hưng phấn nói:
- Tiểu Trần! Một bản luận văn này là đủ rồi, một cái quản sự!
-« Cấy ghép lá gan » luận văn này tuyệt đối đủ để cậu được bình chọn là quản sự lĩnh vực ngoại khoa Gan mật của tỉnh Đông Dương chúng ta, cậu cũng quá trâu bò!
- Cậu mới bao nhiêu lớn đã có thể phát biểu đến « cấy ghép lá gan », tôi đã hơn bốn mươi tuổi... Quá xấu hổ...
Trần Thương cũng có chút ngượng ngùng:
- Cái này, tôi kỳ thật... Là đi cửa sau.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!