Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Truyện Bác Sĩ Thiên Tài - Hoàng Trọng Nhân (FULL)

Hoàng Trọng Nhân ngồi xổm xuống, lấy ra từ trong balo một bình nước quân dụng, mở chốt.

Mùi rượu mạnh tràn ngập khắp thần kinh khứu giác Đinh Mai.

Hoàng Trọng Nhân ngửa đầu uống một hớp rượu lớn vào trong miệng.

Định Mai giận dữ: “Tôi sắp bị siết chết rồi, anh có đồng cảm hay không, mau cứu tôi!”

Hoàng Trọng Nhân cười đểu, nhìn chằm chằm Đinh Mai: “Gầm cái gì, tình tính nóng nảy thì có tác dụng gì chứ!”

Đột nhiên Đinh Mai nhìn thấy từ trong đôi mắt trong veo. của Hoàng Trọng Nhân có hai vật giống như quả bóng...

Vội vàng cúi đầu, lúc này mới nhớ ra áo ngực của mình vẫn còn ở trong nước.

Cô vội vàng ôm trước ngực: “Tên lưu manh nhà anh! Quay đi chỗ khác không được nhìn!”

Hoàng Trọng Nhân cười nói: “Tôi quay đi chỗ khác thì làm sao cứu cô được!”

Nói xong, anh chìa tay tóm đầu con mãng xà.

Sau vài lần đùa giỡn, con mãng xà lớn kia nổi giận, há miệng cần đến.

Nói thì chậm, nhưng lại rất nhanh, Hoàng Trọng Nhân nhanh chóng nhét chai rượu trong tay vào miệng con mãng xà.

Rượu mạnh hơn sáu mươi độ trong nháy mắt chảy vào cổ họng con mãng xà.

Con mãng xà lớn lập tức lộn một vòng, quăng Đinh Mai bay thật xa, rơi vào trong nước.

Toàn thân Đinh Mai ngã xuống đất bùn, ôm eo đau đớn không dậy nổi.

Nhưng nhìn thấy mãng xà lớn đã chạy trốn, cô cũng thở phào nhẹ nhõm.

Hoàng Trọng Nhân không túm được đuôi mãng xà, bị nó ném xuống nước, tức giận mắng lớn: “Trả vò rượu lại cho tao,

thật lãng phí!”

Thấy không bắt được mãng xà, anh quay đầu nhìn về phía Đỉnh Mai.

Định Mai sợ đến mức vội vàng ôm ngực, nhưng vừa mới vặn eo, một tiếng “ai ya' đau đớn vang lên.

Hoàng Trọng Nhân liếc mắt nhìn ra chỗ bị bệnh, lập tức chạy về phía Đinh Mai.

Định Mai sợ hãi trợn trừng mắt: “Anh muốn làm gì?” “Cô đoán xeml”

Hoàng Trọng Nhân chìa tay túm cổ chân Đinh Mai, xoay. người cô lại.

Định Mai sợ hãi kêu lên: “Bất lịch sự!”

Nhưng Hoàng Trọng Nhân không xé đi mảnh vải còn lại trên người cô, mà nhấc chân ngồi lên mông cô.

Nâng bàn chân nhỏ có thể nhìn thấy mạch máu của Đinh Mai lên, xoay lòng bàn chân, Hoàng Trọng Nhân giúp cô nhổ

cỏ gai trên chân ra.

Sau đó kéo balo, lấy ra từ trong đó một bình nước quân dụng.

Trong balo của người này ngoại trừ quyển Thần Tiên quyết ra, còn có hai vò rượu.

Mở nắp, đổ xuống miệng vết thương trên chân Đinh Mai.

Định Mai bị rượu đốt cháy gào khóc “hu hư, nhưng cũng biết là Hoàng Trọng Nhân đang giúp cô khử độc giết vi trùng.

Hoàng Trọng Nhân đứng dậy, hai tay túm eo cô.

“Anh lại muốn làm gì?”

Tư thế này quá dọa người, Đinh Mai chìa tay giữ chặt miếng vải che người, chỉ sợ anh có động tác tiếp theo.

“Cô chịu đựng đi, thả lỏng một chút! Tôi thử Thần Y quyết của tôi!”

Trong Thần Y quyết bao gồm La Vạn Tượng, nội khoa ngoại khoa, cốt khoa phụ khoa đều được ghi lại cặn kẽ, Hoàng Trọng Nhân đã nhìn quen từ lâu, chỉ là khi huyền quan chưa thông thì không dùng được.

Lúc này cảm nhận hai tay giống như có sức mạnh thần kỳ, anh nhéo vào huyệt thắt lưng của Đinh Mai, đột nhiên nhấc lên.

“Rắc rắc”.

Khớp xương sai vị trí của Đinh Hai trở về vị trí cũ.

“Ai yal”

Định Mai lại kêu một tiếng tê tâm liệt phế, nhưng hơn một nửa là bị anh dọa sợ.

Hoàng Trọng Nhân ngồi dậy, giơ chân đá mông cô.

“Đứng lên, bị thương có chút mà kêu trời kêu đất, người khác nghe thấy còn tưởng rằng cô đang sinh con đấy!”

Định Mai hoạt động phần eo, phát hiện đã không còn đau. nữa.

Cảm giác kẻ bợm rượu này mặc dù nói lời thất đức, nhưng thật sự rất có bản lĩnh.

Từ lúc xua đuổi mãng xà, đến bây giờ chữa trị cho mình còn chưa đến năm phút, nguy hiểm và đau đớn đều được giải trừ.

Nhưng cô vẫn năm trên đất không dám động đậy, chỉ cần cử động là xong đời.

Cô vội vàng nói với Hoàng Trọng Nhân: “Anh tránh đi, tôi muốn mặc quần áo!”

Lúc này Hoàng Trọng Nhân mới nhìn kỹ cô nàng cán bộ thôn năm dưới đất.

Từ khi đến thôn Hồ Sơn, cô đã trở thành tiêu điểm bàn tán của đám đàn ông trong thôn, chỉ có Hoàng Trọng Nhân từ đầu đến cuối không hề quan tâm đến cô, tâm tư đề đặt lên Thần Tiên quyết.

Lúc này huyền quan mở ra rồi, Hoàng Trọng Nhân cũng thoải mái hơn.

Quan sát bóng lưng Đinh Mai, vóc dáng này thật sự rất hoàn mỹ.

Thân hình cao một mét bảy, mái tóc đen nhánh, vóc. người đầy đặn thon dài, lúc này dưới ánh mặt trời lộ ra vẻ mịn màng và không chút tì vết.

Hoàng Trọng Nhân cũng là một người đàn ông thể lực cường tráng, tinh lực dư thừa, trong lòng không khỏi có chút

kích động.

Lúc này Đinh Mai giận dữ nói: “Anh nhìn cái gì vậy, còn không mau đi đi!”

Hoàng Trọng Nhân bật cười, mình có thể phong lưu, nhưng không thể quá hạ lưu, mặt mũi vẫn phải cần.

Anh cầm balo, xoay lưng muốn rời đi. “Chờ chút, anh nhìn xem quanh đây còn có rắn không?”

Định Mai bị mãng xà dọa, rất sợ Hoàng Trọng Nhân đi rồi lại có rắn tới.

“Không có, đứng lên đi”.

Hoàng Trọng Nhân dùng chân đá quần áo của Đinh Mai qua.

Đinh Mai cũng chẳng buồn tức giận. “Anh quay qua chỗ khác, tôi muốn mặc quần áo”.

“Mặc thì mặc đi, lải nhải như vậy làm gì. Cô đâu có gì khác người ta, chẳng có gì đẹp!”

Hoàng Trọng Nhân nói xong, quay qua chỗ khác nhìn ra xa.

Định Mai tức giận trợn trừng mắt nhìn Hoàng Trọng Nhân, tên nhãi này nói chuyện sao thất đức vậy, không biết thương hoa tiếc ngọc một chút nào, chẳng trách không có cô gái nào thích anh ta!

Cô đứng lên cầm áo sơ mi mặc vào, bên trong không có áo ngực, cài khuy cũng không giữ được, khi cúi xuống sẽ bị lộ ra.

Vốn dĩ muốn tắm một chút, bây giờ trông chẳng khác gì con khỉ bùn.

Nhưng cũng không dám đến gần nước tắm lần nữa, cô vội vàng mặc quần sooc bò, đi giày.

“Xong rồi, quay qua đi!” Ngẩng đầu lên, nhìn thấy Hoàng Trọng Nhân đứng cách đó năm bước đã quay sang từ lâu, cũng không biết có nhìn

lén mình hay chưa.

Nhưng dù sao người ta cũng vừa cứu mình, thân là trưởng thôn cũng phải có chút hành động độ lượng.

Cô chìa tay ra: “Xin chào, Hoàng Trọng Nhân, tôi tên là Đinh Mai, trưởng thôn của thôn Hồ Sơn”.

“Tôi biết cô, người đẹp trong thôn. Lúc cô vừa đến, mọi người đều gọi cô là em gái ngực to'!”

Định Mai bối rối, không hề quen với xưng hô này: “Anh cứ gọi tôi là chị Mai đi”.

Nói xong liền chìa bàn tay trắng nõn, bày tỏ sự thân thiện.

Hoàng Trọng Nhân bắt lấy tay Đinh Mai, cũng không buông ra, nằm lại rồi nhìn một chút.

Thuật Thần Tướng tự động chạy, kiến thức tướng thuật bật thốt thành lời:

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận