Cát Đại Chủy bị Hoàng Trọng Nhân dọa sợ hết hồn, nhảy ra còn không nhìn thấy là ai, cầm quần áo lên vội vàng giải thích:
“Chúng tôi chỉ ở đây nói chuyện thôi, trời nóng nên cởi đồ...”
Hoàng Trọng Nhân cười nói: “Anh Đại Chủy, dù nóng nhưng anh cũng đâu cần phải cởi hết như vậy?”
Cát Đại Chủy lúc này mới nhìn rõ, hóa ra là tên bợm rượu ở thôn Hồ Sơn.
Ông nội của Hoàng Trọng Nhân khi còn sống là bác sĩ làng duy nhất xung quanh vùng.
'Từ khi ông nội anh mất, tên nhóc này chạy ra ngoài nhiều năm không về, nói là làm lính, sau đó về năm nhà ba năm không làm lụng gì, người trong thôn đều xem thường anh.
Cát Đại Chủy nhìn ra là Hoàng Trọng Nhân, anh ta cũng chẳng để tâm nữa, chìa tay nhặt giày lên.
“Thăng nhóc con này, suýt chút nữa dọa ông đây sợ són đái rồi, mau cút đi!”
“Xe buýt' Trịnh Tiểu Sảng ngược lại không quan tâm, một cánh tay để ngang che ngực mang tính tượng trưng, tay còn lại che miệng, còn những chỗ khác cô ta chẳng buồn quan tâm có bị Hoàng Trọng Nhân nhìn thấy hay không.
Hoàng Trọng Nhân trông cũng đẹp trai, có một lần “xe buýt gặp anh còn hỏi “Cậu em nếu đi với chị, chị giảm cho. 20%".
Nhưng Hoàng Trọng Nhân luyện Thần Tiên quyết tầng thứ nhất tuyệt đối không gần nữ sắc, vậy nên không quan tâm đến cô ta.
Lúc này, Cát Đại Chủy không giải thích nữa, rút giày ném đi.
Dọa Hoàng Trọng Nhân vội vàng giơ nửa quả dưa hấu trong tay ra, vừa hay ụp vào đầu Cát Đại Chủy.
Cát Đại Chủy lúc này càng giận dữ, mắng lớn: “Dám đội mũ xanh cho ông đây, tao đánh chết mày thăng nhóc con”.
Hoàng Trọng Nhân không biết tại sao Cát Đại Chủy lại điên cưồng như vậy, mình gọi anh ta là anh, muốn cầu cạnh anh ta, cũng không thể đánh anh ta được, anh vội vã xoay người bỏ chạy.
Cát Đại Chủy đuổi theo sau lưng Hoàng Trọng Nhân.
Trong Thần Tiên quyết của Hoàng Trọng Nhân có Thần Võ quyết, bên trong phong phú, quyền cước của môn phái gì cũng có, khinh công đương nhiên cũng không cần phải nói.
Anh chạy rất nhẹ nhàng, dưới chân giống như giẫm phải lò xo.
Bỏ lại Cát Đại Chủy ở phía sau, dẫn anh ta chạy nửa vòng đỉnh núi, khiến Cát Đại Chủy mệt đến mức nằm trên đất không. dậy nổi.
Hoàng Trọng Nhân chạy ngược lại, Trịnh Tiểu Sảng vừa mặc quần lên, áo lót cũng không mặc, ngồi bên lán dưa dùng tay quạt ra gió.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!