Đinh Mai uốn éo cái mông vào trong nhà, Hoàng Trọng Nhân lại nói: “Em gái ngực to làm đồ ngon một chút”.
“Anh gọi tôi là gì?”, Định Mai quay đầu nhìn Hoàng Trọng Nhân, đây là lần đầu tiên có người dám gọi trước mặt như vậy.
“Nói thật mà, khó nghe sao!”
“Cút, đừng làm bậy với tôi, có gì thì nói, không có thì đừng đùa!”
Định Mai xấu hổ, nếu đổi lại là người khác nhạo báng cô như vậy, có lẽ đã sớm trở mặt rồi, nhưng đối diện với chàng thanh niên đang cười đùa hí hửng này lại không giận nổi.
Hoàng Trọng Nhân tưới xong cây dưa trong sân, đặt thùng nước xuống rồi đi vào nhà, ngửi thấy mùi thức ăn cháy khét.
Chỉ thấy trên mũi trên mặt Đinh Mai toàn là bụi than, nước mắt giàn giụa, ngồi xổm trước nồi lớn châm lửa, trứng gà trong nồi đã bốc khói nghi ngút.
Hoàng Trọng Nhân vội vàng dùng xẻng lấy trứng tráng ra.
“Chị gái à, cô biết nấu cơm không đấy, món ăn cô làm là cho người ăn hả?”
Định Mai đứng dậy, lấy tay lau nước mắt.
Ho khan rồi nói: “Ai không biết nấu cơm chứ, tôi chưa từng dùng cái nồi lớn như nhà anh. Thời đại nào rồi, nhà anh ngay cả bếp ga hay bếp điện cũng không có!”
Nhìn Định Mai dùng tay nhóm củi, lại dùng tay lau mồ hôi, lau đến mức mặt đầy bụi.
Hoàng Trọng Nhân không khỏi bật cười ha ha: “Được rồi cô cả à, sau này tôi nấu cơm, cô chỉ cần chất củi cho tôi đốt lửa là được!”
Định Mai mặc dù không phục, nhưng mình vừa nhóm lửa vừa nấu ăn quả thật không ứng phó nổi.
Hoàng Trọng Nhân cọ nồi, lại đổ dầu vào một lần nữa.
Dùng đũa khuấy trứng gà trong bát phát ra tiếng "rắc rắc", đun nóng đầu rồi cho vào chảo.
Một lát sau, món trứng tráng vàng óng và béo ngậy ra lò, xoay tít tròn trịa.
Định Mai vô cùng hâm mộ: “Hoàng Trọng Nhân, anh từng học đầu bếp sao?”
Hoàng Trọng Nhân thở dài: “Trẻ con nhà nghèo sớm biết lo liệu việc nhà mà thôi!”
Lúc ăn cơm, Hoàng Trọng Nhân hỏi tiền lương làm trưởng thôn của Đinh Mai là bao nhiêu.
Định Mai chìa hai đầu ngón tay trằng tinh, Hoàng Trọng Nhân đưa tay sờ sờ: “Ô, tay nhỏ mềm thật, sẽ bị phồng rộp
đấy”.
“Mẹ nó, ai bảo anh nhìn tay, tôi nói là mỗi tháng cố định hai ngàn, làm tốt sẽ có tiền hiệu suất”.
“Ồ, đủ cho hai chúng ta ăn mấy ngày rồi”. Hoàng Trọng Nhân vừa ăn cháo 'nhóp nhép' vừa nói.
Định Mai nghe xong, mắt hạnh trợn trừng: “Gì, anh còn bảo tôi nuôi anh?”
Hoàng Trọng Nhân nói: “Tạm thời thôi, mấy năm nay tôi trì hoãn kiếm tiền, nhưng bây giờ tốt rồi, tôi có thời gian. Không bao lâu nữa thu nhập của tôi sẽ cao hơn cô, đến lúc đó tôi nuôi cô!”
Nói có vẻ vô tâm, nhưng nghe lại thấy rất có chủ ý.
Định Mai nghe thấy câu tôi nuôi cô liền có chút cảm động.
€ó lẽ câu nói mong chờ nhất của các cô gái đến tuổi này chính là mấy chữ “Anh nuôi em, nó thực tế hơn 'Anh yêu em” nhiều.
Nếu không một câu 'Anh nuôi em trong phim điện ảnh của Châu Tinh Trì sao có thể trở thành lời thoại kinh điển khiến nhiều người cảm động chứ!
Định Mai chỉ sửng sốt một chút, sau đó läc đầu cười nói: “Cái này không phải chỉ nói là được, phải có hành động thực tết"
“Được, tôi nói là làm!”
Hoàng Trọng Nhân cầm một cái rổ cá, xoay người ra ngoài: “Tôi đi biển trước!”
Định Mai không khỏi lắc đầu: “Bây giờ nước vừa lên không lâu, đi biển gì chứ, mọi người nói Hoàng Trọng Nhân là một tên bợm rượu, một tên củi mục, quả nhiên nói không sail”
Hoàng Trọng Nhân đi về phía nam của thôn, chưa đến mấy dặm đã nghe thấy tiếng sóng biển, cảm nhận gió biển phả vào mặt.
Mấy năm nay anh một lòng tu luyện “Thần Tiên quyết, không có thời gian phát triển kế hoạch kiếm tiền của mình,
không có nghĩa là mình không muốn kiếm tiền.
Thôn Hồ Sơn dựa vào biển Sơn Bàng, có thể nói là tài nguyên phong phú.
Chỉ là vì con đường gập ghềnh uốn lượn, núi lớn cản đường, giao thông bất tiện, cho nên nghèo khó lạc hậu.
Nhưng cũng vì như vậy nước biển và núi rừng cũng không bị ô nhiễm, rất nhiều tài nguyên không có ai khai thác.
Vừa nhìn thấy biển khơi bao la, bầu trời mênh mông, tâm cảnh cũng vô cùng khoáng đạt.
Câu cửa miệng: “Ở núi ăn núi, ở nước ăn nước”.
Tài nguyên của thôn này chưa ai khai thác, vậy thì mình làm người tiên phong đi!
Anh nhìn biển lớn xanh thẳm, trong lòng có vô số suy nghĩ, xây dựng nên một kế hoạch vĩ đại.
Cởi giày, giãẫm trên bờ cát mịn.
Cảm nhận sự ấm áp, đi về nơi đá ngầm phía bờ biển.
Người ở đây tình nguyện ở nhà trông coi đất nhiễm mặn để làm ruộng, không muốn đi biển, vì ngại đường xá gập ghềnh không dễ đi, hơn nữa cũng không muốn cõng đi xa như vậy để bán.
Còn một điều nữa, đó là bọn họ cũng chọn những bãi biển bằng phẳng đào trai biển, nhặt vỏ sò và xác tôm nhỏ.
Còn mình thì khác, chuyên leo mỏm đá, vượt qua ngọn núi nguy hiểm, ở đây còn có một thung lũng Sơn Loan Tử
được bao quanh bởi núi, chỉ có một mặt đối diện với biển lớn.
Nơi này có thể nhặt được nhiều hàu lớn hàu bé và hải sâm.
Đây gọi là cầu giàu sang trong nguy hiểm, vùng nào càng khó đi thì càng nhặt được hàng tốt.
Bãi biển này dài mấy cây số, không ai qua lại, thuộc vùng đất nguyên thủy.
Trước kia mình không có thời gian, vì vậy cũng không dám nhặt nhiều đồ mang ra ngoài, chỉ cần đủ ăn đủ uống là
được.
Hôm nay thì khác, huyền quan đột phá, mỗi ngày rút ngắn thời gian luyện công xuống là được.
Như vậy mới có thời gian kiếm tiền!
Nhấc một khối đá ngầm lên, một con cua lớn chừng cái đĩa bò ra ngoài.
Vùng nước này còn có ba ba, sứa, cá biển.
Dưới một khối nham thạch nhặt được một con hàu đực. mập mạp.
Nếu như mang thứ đồ thuộc bờ biển này ra ngoài, có thể bán được không biết bao nhiêu tiền!
Nếu như có thuyền, còn có thể tiến ra khơi đánh cá.
Lúc này thủy triều chưa rút, anh dứt khoát cởi quần áo, một tiếng tõm' vang lên, anh nhảy xuống.
Lặn xuống nước, tìm kiếm trong cát.
Lúc này ánh mặt trời chiếu qua đầu, xuyên qua mặt nước, nhìn rất rõ dưới đáy nước.
Từ trong cát móc ra mấy con hàu đực.
Bình thường hàu đực sinh trưởng trên biển cạn, bởi vì điều kiện sinh trưởng hạn chế, số lượng của nó ít hơn sản phẩm khác, vì vậy giá trị kinh tế của nó cũng cao hơn sò biển một chút.
Địa hình nơi này chiếm ưu thế, thuộc vùng nguyên thủy, đoán chắc trước giờ chưa từng có ai đến đấy.
Hoàng Trọng Nhân từng làm lính đặc chủng, thân thủ nhạy bén, giỏi leo mỏm đá, không thì cũng sẽ không đến được. đây.
Bỏ vài con cua, hải sâm và hàu đực vào trong giỏ cá,
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!