Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Truyện Bác Sĩ Thiên Tài - Hoàng Trọng Nhân (FULL)

Tuy Lão Long Khẩu có vẻ sâu không thể lường được, dường như đang thai nghén nguy hiểm cực lớn dưới lòng nước, nhưng hôm nay sóng yên biển lặng nên anh cũng thuận lợi vượt qua.

Lúc đến ngoại ô thành phố Nguyên Tung, Hoàng Trọng Nhân hơi lo lắng, lần này anh mang khá nhiều hải sản.

Nếu vác từng túi từng túi đến đường cao tốc cũng phải mất hai mươi phút, chẳng may không có xe thì còn thảm hơn.

Vác hàng lên đến bên đường, Hoàng Trọng Nhân châm một điếu thuốc, đợi ở bên đường.

Chắc chăn xe nhỏ thì không được, phải đợi xe chở hàng.

Lúc này một chiếc xe chở hàng nhỏ đi đến, Hoàng Trọng Nhân thấy rất quen mắt.

Anh còn chưa vẫy xe, chiếc xe này đã dừng lại.

Tài xế râu ria thò đầu ra: “Người anh em, vẫn đến khách sạn Đế Hào phải không?”

Hoàng Trọng Nhân nhìn liền bật cười, đây chẳng phải là anh tài xế râu ria bị mình đánh lần trước sao.

Thấy anh ta cười ha ha nhìn mình, Hoàng Trọng Nhân hơi ngại.

“Đúng thế, vậy anh có chở tôi không? Nếu lần này anh đưa tôi đi, tôi trả anh một trăm!”

Anh tài xế râu ria mở cửa nhảy xuống xe: “Người anh em, chúng ta không đánh không thành bạn, lần trước cũng là chúng tôi quá đáng, lúc về tôi đã mảng tên khỉ còi đó rồi, đâu thể tùy tiện ra giá, chẳng phải là hại người khác sao. Người anh em, tôi thấy anh là người tử tế, tôi kết bạn với anh, lần này tôi không lấy tiền! Hàng ngày tôi đưa hàng đến cửa hàng thực phẩm ngoại ô, lúc về xe trống, anh cho tôi biết giờ giấc, hàng ngày tôi chở hàng giúp anh cũng được!”

Con người Hoàng Trọng Nhân chỉ luôn nhìn thấy điểm tốt của người khác, nghe tài xế râu ria nói vậy, không cần biết thật hay giả, người ta đã hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi.

Đương nhiên không thể để người ta chạy không công, Hoàng Trọng Nhân đưa điếu thuốc qua, nói: “Đại ca, tôi cũng không thể để anh chạy không công, mất xăng dầu, cũng không cần biết một chuyến của tôi bao nhiêu hàng, anh chở tôi đến khách sạn Đế Hào, tôi trả anh một trăm, thế nào?”

“Đừng đừng, năm mươi là được!”

Hoàng Trọng Nhân muốn trả một trăm, tài xế râu ria nói không lấy, chỉ cần năm mươi là được, còn bảo Hoàng Trọng Nhân mười chuyến thanh toán một lần cũng được.

Hoàng Trọng Nhân thấy tài xế râu ria cũng là người nhiệt tình, mình cũng không nói nhiều nữa, liền đồng ý.

Tài xế râm ria thực sự vì muốn kết giao với Hoàng Trọng Nhân.

Vì lần trước đánh nhau, anh ta biết Hoàng Trọng Nhân chắc chắc là nhân vật lợi hại.

Tuy anh ta là một tài xế vận chuyển chạy đường ngăn, thích kết giao bạn bè, khi anh ta gặp lại Hoàng Trọng Nhân, lúc chủ động dừng xe, chính là muốn kết giao với Hoàng Trọng Nhân.

Giúp Hoàng Trọng Nhân ném hàng hóa lên xe, sau đó lên xe chạy thẳng đến khách sạn Đế Hào.

Lần này người của nhà bếp thấy tài xế râu ria và Hoàng. Trọng Nhân đi cùng nhau đến, còn giúp dỡ hàng, lại giúp đưa lên cân, mọi người đều thấy kỳ lạ.

Đây chẳng phải là tài xế bị đánh lần trước sao, sao bây giờ lại ngoan ngoãn như vậy.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận