Nhưng ông ta giả bộ mình tạm thời rút binh, Loan Lan cũng giả bộ không biết chuyện gì, thế là xuống khỏi bàn giám đốc, ngồi lên lòng chủ tịch Hoắc.
“Chủ tịch Hoäc à, anh có chuyện nghiêm túc gì muốn hỏi?”
Chủ tịch Hoäc vòng tay ôm eo thon của Loan Lan, hết sức che đậy vẻ lúng túng của mình.
“Anh muốn hỏi em, dạo này khách sạn kinh doanh rất được, có không ít ông chủ công ty nhắc đến em với anh, nói em quản lý rất tốt, có rất nhiều tiệc công ty đều đặt ở khách sạn chúng ta, các ông chủ cũng thường xuyên đặt phòng ở khách sạn, đây là công lao của eml”
“Đâu có đâu có, là do chủ tịch Hoäc gia có quan hệ xã giao tốt!"
“Ha ha, chúng ta đừng khen nhau nữa, nếu không có hạ tầng cơ sở tốt, người ta cũng sẽ không chọn khách sạn chúng ta. Dạo này anh nghe ông chủ Lương Tam nói hải sản ở chỗ chúng ta ăn khác với những chỗ khác, em làm thế nào vậy, có hàng mới à?”
Vừa nói đến chuyện này, ánh mắt Loan Lan sáng lên: “Chủ tịch Hoäc, chốc nữa anh phải ăn thử hải sản của khách sạn chúng ta, là một anh chàng nhà quê tận tay đánh bắt ở một bãi biển bên phía Lão Long Khẩu, bên đó là vùng đất nguyên thủy, thuyền đánh cá cũng không dám đi qua Lão Long Khẩu, cho nên hải sản vô cùng tự nhiên tươi ngon!”
*Ồ, đây là cơ hội tốt, em không được để anh ta chạy mất, chốc nữa ký hợp đồng với anh ta, đừng để nhà hàng khác cướp mất nguồn hàng!”
“Ừm, dễ thôi. Em giỏi nhất là ký hợp đồng, đặc biệt là đối phó cậu nhóc vät mũi chưa sạch! Anh ta chẳng có chút kinh nghiệm gì!”
Chủ tịch Hoäc trừng mắt: “Tiểu yêu tinh, em đừng nói với anh là dùng mỹ nhân kế đấy, đồ ăn của anh, không thể để người khác tùy tiện động vào!”
“Chủ tịch Hoäc, anh nghĩ nhiều rồi, anh ta chỉ là một ngư dân, đâu thể xứng để em dùng mỹ nhân kế chứ!”
Loan Lan ngoài mặt thì cười, trong lòng lại mắng, lão già nhà ông đã chẳng làm được gì nữa rồi, còn muốn độc chiếm tôi sao?
Nghĩ đến dáng người của Hoàng Trọng Nhân, trong lòng cô ta cũng phải ngứa ngáy.
Nhưng khách sạn là địa bàn của chủ tịch Hoäc người ta, mình phải thận trọng, không được gây ra lời đàm tiếu tin đồn thất thiệt, sợ là không có kết cục tốt.
Vừa hay lúc này có người gõ cửa, chủ tịch Hoäc đứng lên, vỗ lên mông Loan Lan: “Tiểu yêu tinh, ngày mai anh bồi dưỡng tỉnh thần rồi lại đến tìm eml”
Loan Lan cũng vỗ ông ta: “Em đợi đấy nhé ông chủ, đừng có đến câu lạc bộ đêm cùng với phụ nữ khác đấy!”
Chủ tịch Hoắc cười đi ra ngoài, nghĩ thầm nếu tôi mà có tinh thần như vậy thì hôm nay sẽ bắt cô xin tha rồi.
Ông ta mở cửa đi ra, thấy một anh chàng đứng ở cửa, chủ tịch Hoäc_ cũng không nhìn thẳng một cái mà cứ thế đi qua.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!