Trong lòng Đinh Mai cũng có cảm giác giống vậy.
Sống một mình được một thời gian, đột nhiên lại có hàng xóm, còn là trai đẹp, cảm thấy cuộc sống cũng có chút màu sắc.
Nhìn thấy Hoàng Trọng Nhân quay về, cô vội vàng hỏi: “Anh ăn tối chưa? Nhìn anh kìa, toàn thân đầy mồ hôi, chậu rửa mặt ở cửa có nước, mau tắm đi!”
Hoàng Trọng Nhân vui vẻ cười: “Còn hỏi cơm tối, cơm trưa tôi còn chưa ăn!”
“Hả, anh chạy đi đâu thế, muộn vậy mới về, tôi chiên trứng gà cho anh”.
“Không cần!” Trong lòng Hoàng Trọng Nhân thầm nói, cô đừng làm hỏng trứng gà nữa, sáng nay tôi đã được mở mang tay nghề của cô rồi.
“Cứ để tôi nấu, tối nay chúng ta không ăn trứng gà, mà chúng ta ăn hải sản!”
Lúc này Đinh Mai mới nhìn thấy hải sản đầy giỏ. Mùi tanh của hải sản xông vào mũi.
“Anh lấy đâu ra nhiều hải sản như vậy? Tôi thấy người làng đi biển không có được nhiều hàng tốt thế này đâu!”
Hoàng Trọng Nhân cười: “Mỗi người đều có cách làm việc của mình, bọn họ ham món lợi nhỏ, vì vậy không tìm được thứ lớn!”
Nói xong anh đổ hải sâm và hàu đực vào nước sạch để rửa.
Dặn dò Đinh Mai rửa sạch, sau đó mình cầm theo một cái chậu, muốn đi đến nhà Tây Thi đậu hũ Điền Miêu nhặt một miếng đậu hũ về làm hàu biển xào đậu hũ.
Lúc này trời đã tối, nhà Điền Miêu đã lên đèn. Cửa mở một nửa, Hoàng Trọng Nhân đi thẳng vào.
Phòng bếp bên ngoài nhà là hàng đậu hũ, người ở trong nhà.
Chồng của Điền Miêu là Nhị Thiết Tử đi làm thuê vùng khác, cả năm hiếm khi ở nhà.
Trong nhà chỉ có một cô vợ nhỏ rất chăm chỉ, cũng không nhàn rỗi, cô vợ học làm đậu hũ, ở nhà mở một hàng đậu.
Bởi vì người trông vừa trắng vừa đẹp, nên được đặt danh hiệu là "Tây Thi đậu hữ:.
Hoàng Trọng Nhân vào nhà, hàng đậu không có ai, anh đi hẳn bên trong.
“Hello chị dâu, có nhà không?”
Nghe thấy tiếng Điền Miêu hét lên từ trong nhà: “Cút ra khỏi đây cho tôi!”
Hoàng Trọng Nhân sững sờ, mình chỉ đến mua đậu thôi mà, đâu phải không trả tiền, làm gì đến mức chửi mình như vậy?
Anh thò đầu vào trong nhìn, không khỏi giật mình.
Một gã đàn ông cao to đè Điền Miêu trên ghế sofa, vùi đầu vào áo phông của cô ta.
Điền Miêu bị gã đè không đứng dậy nổi, hai chân trắng hướng lên trời đạp loạn.
“Tên chó má Dương Đại Hổ này, cút đi, Nhị Thiết Tử quay. về sẽ giết chú!”
“Hắc hắc, nếu tôi sợ đàn ông nhà cô thì tôi cũng không vào đây rồi, nghe nói cô rất trẳng, mau cho chú đây nhìn nào!”
Dương Đại Hổ hơn bốn mươi tuổi, là trưởng thôn trước kia của thôn này, bởi vì tham ô tiền giúp đỡ người nghèo mà bị cắt chức.
Tối nay uống chút rượu, khi đi ngang qua hàng đậu, đúng lúc nhìn thấy Điền Miêu đang đổ nước vo gạo.
Ngay khi Điền Miêu khom người, gã nhìn vào cổ áo phông của cô ta, bên trong là khoảng trống, lập tức nổi ý nghĩ xấu.
Điền Miêu quay về, gã cũng vào theo.
Mặc dù Điền Miêu ở nhà phòng không gối chiếc, nhưng cũng không phải người phụ nữ không đứng đắn.
Vừa nhìn liền biết Dương Đại Hổ uống say, cô ta đuổi gã đi, không ngờ còn chưa kịp đuổi gã đã kích động thú tính.
Hoàng Trọng Nhân đập cái chậu vào mông Dương Đại
Hổ.
“Chú Đại Hổ, chú vô liêm sỉ thế, thím Thủy Liên nhà chú có biết không?”
Dương Đại Hổ đột nhiên bị làm phiền, sợ hết hồn, vội vàng nhảy cẵng lên.
“Ai?”
Quay đầu nhìn lại là Hoàng Trọng Nhân, không khỏi giận dữ: “Thằng bợm rượu này, mau cút cho tao, nếu không ông đây đánh mày răng rơi đầy đất!”
Hoàng Trọng Nhân cười lạnh: “Bình thường tôi khiêm tốn, các người coi tôi là kẻ nhát gan đúng không? Mấy người có thể bắt nạt tôi, đều là đồng hương cả, tôi cũng chẳng buồn so. đo, nhưng đừng bắt nạt người yếu thế hơn trước mặt tôi, con người tôi mềm lòng, nhìn không nổi!”
“Mẹ kiếp, tao cho mày mềm lòng, ông đây đánh chết mày!”
Bình thường Dương Đại Hổ hoành hành quen rồi, sao có thể quan tâm đến Hoàng Trọng Nhân, gã một quyền đánh tới.
Đừng nói Hoàng Trọng Nhân đã mở huyền quan, Thần Võ quyết cũng đã khởi động, biết tất cả các loại chiến đấu, cũng không xa lạ gì với đánh nhau.
Một quyền của Dương Đại Hổ còn chưa động vào anh đã bị một cước của anh đạp ngang hông.
Toàn thân Dương Đại Hổ bay lên, lao ra cửa, rơi vào hàng đậu, một chiếc giày da cũng bị đá vào gầm giường.
Hoàng Trọng Nhân cũng tiến lên một bước, tóm lấy Dương Đại Hổ, trực tiếp ấn đầu gã vào trong bã đậu.
Một tay đè đầu, mắng: ¡ ghét nhất ai bắt nạt người khác, từ lâu đã nhìn ông không vừa mắt, hôm nay ông đây dìm chết ông!”
Dương Đại Hổ tứ chỉ khua loạn, nhưng không giấy giụa
Ngay cả Hoàng Trọng Nhân cũng cảm thấy bất ngờ, năng. lực phản ứng và tốc độ này tăng lên quá lớn.
Dương Đại Hổ cao một mét tám mươi hai, nặng gần một trăm cân, vậy mà anh một tay đè gã lại không tốn sức chút nào!
Lúc này, Điền Miêu đã chỉnh đốn lại quần áo và đi ra.
Cô ta vội vàng kéo Hoàng Trọng Nhân: “Trọng Nhân, thôi, đừng để xảy ra án mạng, mau buông tay!”
Hoàng Trọng Nhân cũng không thật sự muốn mạng của Dương Đại Hổ, vậy nên đành buông lỏng tay.
Dương Đại Hổ đầu dính đầy bã đậu, nhảy cẵng lên, đi đến cửa quay đầu mắng lớn: “Thằng họ Hoàng kia, ông đây chưa xong với mày đâu!”
“Chờ ông đấy!”
Hoàng Trọng Nhân về thôn ba năm, trước giờ chưa từng chọc đến ai.
Cho dù có người bắt nạt mình cũng chỉ nhẫn nhịn, chính là để có thể yên tâm luyện công.
Lúc này huyền qua đã mở, biết rằng luyện thành Thần Tiên quyết chỉ là chuyện sớm muộn, hòn đá trong lòng đã buông xuống, anh quyết định bắt đầu từ hôm nay sẽ không phải nhịn nữa!
Anh quay đầu nói với Điền Miêu: “Chị dâu, chị muốn tố cáo tên này không, tôi giúp chị làm chứng, đảm bảo ông ta phải ăn cơm tù”.
Điền Miêu kéo tay Hoàng Trọng Nhân: “Trọng Nhân, chị dâu cầu xin cậu chút chuyện”.
Hoàng Trọng Nhân nhìn Tây Thi đậu hũ trắng nõn: “Chuyện gì vậy?”
“Chuyện ngày hôm nay cậu có thể giúp chị dâu giữ bí mật được không, đừng nói ra ngoài”.
Hoàng Trọng Nhân nghỉ ngờ nhìn cô ta: “Chị có ý gì, chẳng lẽ hai người tình nguyện?”
“Nói bậy! Tôi sợ nếu chuyện này truyền ra ngoài, miệng lưỡi đè chết người đấy cậu có biết không! Ngộ nhỡ Nhị Thiết Tử trở về nghe nói đến, chuyện này ai có thể nói rõ đây!”
Hoàng Trọng Nhân gật đầu.
“Chị dâu nói đúng, lời nói đáng sợ lắm! Hôm nay Dương Đại Hổ có thể uống hơi nhiều, tôi đoán chắc bình thường ông ta cũng không dám làm vậy đâu, thế thì cho ông ta được lợi một lần!"
Nói xong liền nhặt đậu, trả tiền xong rồi đi ra, anh quay đầu nhìn Điền Miêu.
Cô ta mặc một chiếc áo phông dài qua mông, bên dưới lộ ra đôi chân trằng nõn.
Không nhịn được hỏi: “Nhưng cũng phải nói với chị dâu, phía dưới chị dâu không mặc gì, vừa rồi không bị Dương Đại Hổ phá thành công chứ?”
“Cậu đứng lại, không được nói bậy!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!