Hoàng Trọng Nhân cười: “Chuyện này cô tự quyết định, không chịu nhận lỗi thì thôi, tôi không ép, đợi sau
này, chuyện cô với Hồ Đại Bưu truyền khắp thôn, đến lúc đó có hối hận cũng muộn rồi".
Thủy Liên vừa thấy Hoàng Trọng Nhân sắp rời đi, vội kéo tay anh lại.
Cô ta biết rõ tính tình của Dương Đại Hổ, gã ở bên ngoài hái hoa ngắt cỏ thì không sao, nếu biết cô ta làm chuyện có lỗi với mình, nói không chừng sẽ lấy đao chém người mất!
Lần trước ở nhà mẹ đẻ, chỉ bởi vì em trai của mình nói một câu là Dương Đại Hổ không làm tốt nhiệm vụ
của trưởng thôn, để người ta làm cho rồi, Dương Đại Hổ đã tức giận lật bàn, đánh cho em trai của cô ta phải chui vào chưồng chó trốn không dám ra ngoài.
Nếu không phải cô ta quỳ xuống cầu xin tha thứ, Dương Đại Hổ nhất định đã cắt lưỡi em trai mình xuống.
Tính tình gã như vậy, nếu biết mình bậy bạ với Hồ Đại Bưu, còn có thể tha cho chính mình sao!
Thủy Liên căn răng nói: “Tôi qua rừng cây nhỏ cũng được, vậy cậu hứa với tôi. Về sau tuyệt đối không được nhắc lại chuyện này nữa".
Hoàng Trọng Nhân gật đầu đồng ý. “Tạm thời đừng ra điều kiện với tôi, đợi cơn tức giận của người anh em Nhị Thiết Tử của tôi hạ xuống rồi nói!"
Thủy Liên hết cách, chỉ có thể đi về phía rừng cây dương.
Từ xa cô ta nhìn thấy Nhị Thiết Tử quả nhiên đứng đợi ở đó
Thấy Thuỷ Liên đi qua đó nói mấy câu với Nhị Thiết Tử, Nhị Thiết Tử dắt Thuỷ Liên vào rừng cây, Hoàng Trọng Nhân không khỏi vui vẻ, phát ra tiếng.
“Anh làm như vậy không cảm giác bản thân thất đức sao?”
Phía sau vang lên giọng của phụ nữ, làm Hoàng Trọng Nhân giật nảy mình.
Nhìn lại chỉ thấy Đinh Mai không biết đã đứng phía sau từ lúc nào.
Hoàng Trọng Nhân nói: “Tôi sao lại thất đức, tôi cũng đâu có làm gì người phụ nữ kia!"
Đỉnh Mai trợn mắt với anh: “Nắm thóp, lợi dụng điểm yếu uy hiếp người ta, còn nói không phải thất đức!"
“Người xưa hay nói cây ngay không sợ chết đứng, có bản lĩnh thì đừng để tôi nắm được thóp! Ông đây chẳng qua là thất đức hơn kẻ thiếu đạo đức, xấu xa hơn kẻ xấu. Nhưng nếu tôi gặp được người tốt, tôi sẽ có đi có lại, đối xử với người ta càng tốt hơn!”
Hai người nói chuyện không bao lâu, Nhị Thiết Tử đã đi ra.
Thủy Liên vừa thấy bên này lại có người đến thì xoay thân đi về hướng khác.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!