“Cần gì phải vậy chứ?”
Bạc Lương Thần nở nụ cười phớt lời, “Tiếp tục căng thẳng như vậy, sẽ không có lợi cho cô, cho Lục Bắc và cho cả đội xe không có vốn liếng kia.”
Hơn nữa, cũng có thể sẽ liên quan đến sự nghiệp đua xe của Lục Bắc.
Suy cho cùng, không có cuộc đua nào sẽ mong muốn một tay đua có vết nhơ tham gia cả.
Tuy là Chung Hi đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng khi thật sự đối mặt riêng với Bạc Lương Thần, cô vẫn cảm thấy mình bị anh áp chế.
Thế giới này, có tiền mới có quyền nói chuyện.
Ở trước mặt anh, Chung Hi cũng chỉ là đang cố gắng giấy giụa để sống sót mà thôi.
Bạc Lương Thần ném bản báo cáo đó đến trước mặt Chung Hi, “Cô cứ tùy ý ra điều kiện”
Anh đầy thâm ý, như thể chắc chắn Chung Hi sẽ không kiên trì.
Khó khăn lắm Chung Hi mới nghĩ ra được biện pháp đối phó, cuối cũng đã bị phá tan vào khoảnh khắc đó, con người anh quá hiểu làm thế nào để bắt được điểm yếu của đối thủ, Chung Hi có thể cản răng không đồng ý nhưng những người khác trong đội xe thì sao? Thậm chí, Lục Bäc sẽ thế nào?
Họ cần phải giữ cho đội xe này tồn tại.
Cứng chọi cứng với Bạc Lương Thần, không khác gì lấy trứng chọi với đá.
Chẳng lẽ thua như vậy?
Chung Hi không cam tâm, cô biết rõ sự thật là gì, Bạc Lương Thần cũng biết!
Cô cần khóe môi, rất lâu cũng không thốt ra được một
chữ.
Bạc Lương Thần thu hết phản ứng của cô vào đáy mắt, nhìn vẻ mặt đang đản đo do dự phải trái của cô, chỉ nghĩ răng cô đang đau lòng Lục Bắc, trong nhất thời giọng nói trầm xuống.
“Cho dù công khai, tôi cũng có tài nguyên để đè chuyện này xuống, các người bây giờ còn có tư cách đàm phán, nếu như kéo dài sẽ mất đi cả lợi ích này đấy.
Từng lời nói của anh đâm vào trong tim Chung Hi.
Cô cúi đầu xuống, trong mät là một khoảng cô đơn.
Rất lâu sau cô mới khó chị
hỏi: “Bạc Lương Thần, anh thật sự cảm thấy tất cả mọi người đều bị anh không chế, sống theo ý muốn của anh sao?”
Cô lại ngẩng đầu lên, kiên định nói: ấy sẽ không thỏa hiệp.”
"Tôi tin Lục Bắc, anh
Ngón tay Bạc Lương Thần näm chặt thành nắm đấm, “Chung Hi, tôi đang cho cô cơ hội.”
Cô ấy suy nghĩ cho Lục Bäc như vậy sao? Nhất định phải đối địch với anh!
Anh thật sự đã khoan nhượng và chăm sóc cho cô quá nhiều, nhiều đến mức người phụ nữ này tự nghĩ răng mình có thể đấu với anh đến bây giờ.
Vào lúc người đàn ông sắp nổi giận, bỗng nhiên Chung Hi nở nụ cười.
Sau đó cô ném bản báo cáo đó vào thùng rác trước mặt Bạc Lương Thần, “Cảm ơn cơ hội của Bạc tổng, chúng tôi không cần, vừa rồi tôi đã nhờ quản lý của đội xe Lục Bắc liên lạc với luật sư, bắt đầu từ bây giờ chúng tôi sẽ không tin vào lời nói một phía của hiệp hội đua xe nữa.”