Không biết đã qua bao lâu, một giọng nói vang lên trên đỉnh đầu cô ta.
“Muốn biết người phụ nữ ở cùng anh ta đêm qua là ai không?” Tiêu Nghị cúi đầu nhìn cô ta, đưa tay nằm căm cô ta, “Là Chung Hi.”
“Cái gì!" Ôn Nguyễn Nhi không thể chấp nhận kết quả này. Cho dù Chung Hi mặt dày đi vào căn phòng này để quyến
rũ Bạc Lương Thần, thì lúc đó Bạc Lương Thần biết rõ chuyện gì đang xảy ra với mình, còn giữ cô ta lại?
Chỉ dựa vào mấy câu mà Bạc Lương Thần vừa mới hỏi cô ta, nhất định là lúc đó anh tỉnh táo.
Ôn Nguyễn Nhi choáng váng ngồi ở đó, trong đôi mắt tràn đầy ghen tị.
Bạc Lương Thần đưa Chung Hi đến phòng hạng nhất trên
lầu.
An tâm đặt cô lên giường, thì thầm nói: “Em nghỉ ngơi trước đi, lát nữa sẽ bảo người đưa quần áo đến cho em, đợi cảm xúc của em ổn định lại, chúng ta sẽ nói chuyện.”
Anh nói như vậy, nhưng lại phát hiện Chung Hi mãi không trả lời.
Thậm chí là cãi nhau với anh! “Chung Hi?”
Anh kéo chăn ra, phát hiện säc mặt cô đỏ bừng, hai gò má nóng hổi, đôi mắt nhằm nghiền, giống như rất đau đớn.
Lần đầu tiên Bạc Lương Thần hoảng sợ.
Anh lập tức bảo trợ lý Mãn đi gọi bác sĩ, sau đó nhờ một vài nhân viên phục vụ nữ vào chăm sóc Chung Hi.
Anh vẫn không rời khỏi căn phòng này, cho dù là công ty gọi mười mấy cuộc đến thúc giục thì anh cũng không do dự.
“Bạc tổng, hẳn là Chung tiểu thư đã ăn nhầm thứ gì đó, khiến cho máu trong cơ thể tăng vọt, cộng thêm gần đây cô đã làm việc quá sức cho nên mới sốt cao và ngất xỉu trong thời gian ngắn.”
Bạc Lương Thần nhìn người trên giường, “Khi nào cô ấy tỉnh lại?”
“Nhanh thôi, nhiều nhất là ba tiếng.” Bác sĩ nói xong, còn nhắc nhở một câu không rõ ràng, “Cơ thể Chung tiểu thư không được tốt, Bạc tổng nên thông cảm cho cô ấy một chút, chuyện gì cũng đừng quá nhiều.”
Nhiều?
Trong đầu Bạc Lương Thần xoay quanh dáng vẻ của cô bên cạnh mình đêm qua.
Anh càng thêm lưu luyến, không thể nào dừng lại, ngay cả bản thân anh cũng không nhớ rõ, rốt cuộc là mấy lần.
Trợ lý Mẫn tiễn bác sĩ đi, và mang theo quần áo phù hợp cho Chung Hi.
“Bạc tổng, bên công ty lại giục rồi.”
Bạc Lương Thần chậm rãi đứng dậy, nhưng ánh mắt vẫn nhìn chăm chú vào người trên giường, “Cho xe đưa cô ấy về, nhớ, nói cho tôi biết cô ấy có phản ứng thế nào.”
“Vâng, Bạc tổng.”
Hai tiếng sau.
Chung Hi tỉnh dậy lần nữa với toàn thân đau nhức, nghĩ đến chuyện xảy ra vừa rồi, cô tức giận nhìn quanh phòng, anh
†a không ở đây.
Chung Hi nhịn đau bước xuống giường, nhìn thấy mảnh giấy và thuốc trên tủ đầu giường.
Hất tung không hề suy nghĩ.
'Vỡ vụn trên mặt đất.
Bây giờ nghĩ đến ba chữ Bạc Lương Thần này, cô chỉ muốn nôn.
Quần áo mới được để trong túi bên giường, cô không do dự, chỉ có mặc vào mới có thể nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Chung Hi vừa mở cửa ra đã có hai vệ sĩ đứng ở ngay cửa, cô thật sự mệt mỏi với tiết mục này.
“Tôi không cần các người đưa, nếu đến gần tôi nữa tôi sẽ báo cảnh sát.”
Các vệ sĩ không dám bước tới, đãnh phải chậm rãi đi theo ở phía sau Chung Hi, nhìn cô gọi xe rời đi, sau đó lập tức báo. cáo với trợ lý Mẫn.
Cô rửa mặt đơn giản ở nhà vệ sinh bệnh viên, xua đi những điều xui xẻo.
Vừa đi ra ngoài, đã nhìn thấy Từ Á khắp người là hàng hiệu, trên tay còn xách một hộp quà chất lượng.
“Cô rửa mặt ở nơi này?” Từ Á khinh thường hừ một tiếng, “Ánh mắt của nhà họ Lục thật sự quá kém”
Chung Hi đang nổi nóng nên lười phải để ý tới cô ta.
Nào ngờ Từ Á vẫn đi theo cô, còn ở phía sau mỉa mai châm chọc: “Có những người ấy, không bi: muốn dựa dẫm vào nhà giàu để quay lại cuộc sống trước đây, cô cũng xứng sao?”
rõ vị trí của mình,
“Nhà họ Chung các người đã phá sản từ lâu rồi, loại người giống như cô, hoàn toàn...”
“Loại người như tôi?” Chung Hi đột nhiên quay đầu lại, hung dữ nhìn chăm chăm vào Từ Á, gắn từng chữ cảnh cáo: “Cô có thể sỉ nhục tôi, nhưng nếu cô còn mỉa mai nhà họ Chung nữa thì đừng trách tôi không nể mặt.”
Cô nhớ tất cả những chuyện Từ Á đã làm trước đây.
Chỉ trong nháy mắt như vậy, Từ Á đã bị ánh mắt của cô dọa sợ, rất lâu cũng không thể nói được lời phản bác.
Đúng lúc họ đi đến gần phòng bệnh, Lục Bắc đang nổi giận bên trong, đột nhiên nghe thấy giọng của Chung Hi.
“Chung Hi”
Anh gọi điện thoại cho cô cả một đêm, nhưng không ai trả lời.
Anh thật sự rất lo lẳng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!