Chờ đợi đã lâu mới có một dịp đón giáng sinh cùng nhau.
Hiếm thấy có một lần có không khí giáng sinh như vậy, phải biết rằng mấy năm trước lễ giáng sinh đều là vì Cúc Tịnh Y có chuyện xảy ra mà trải qua vô cùng vội vàng, tỷ như thời gian lúc còn đi học thì: Cúc Tịnh Y tự học buổi tối, Cúc Tịnh Y bị lão sư lưu lại, đoạn thời gian học đại học thì: xe Cúc Tịnh Y bị hỏng ở trên đường, Cúc Tịnh Y bị ốm, thời điểm công tác thì: Cúc Tịnh Y bị các nam lão sư gọi đi liên hoan, Cúc Tịnh Y vì bị bầu là lão sư ưu tú bị hiệu trưởng chộp tới tán gẫu vân vân.....
Hiếm thấy lần này có thể trải qua một lễ giáng sinh ra hồn Triệu Gia Mẫn sao lại không làm đây?
Trước một tuần Triệu Gia Mẫn đã định được phòng ăn rồi, một loạt kế hoạch cũng đều chuẩn bị đầy đủ hết.
Trước thời gian thông báo cho đám người Từ Tử Hiên, Lý Nghệ Đồng, đám người kia cùng mình làm cam đoan nói tuyệt đối không thành vấn đề, vừa bắt đầu còn rất yên tâm, nhưng vừa nghĩ đến Lý Nghệ Đồng và Từ Tử Hiên hai người kia là chủ trì thì lại bất an, Triệu Gia Mẫn lập tức thương lượng một hồi đổi thành Mã Lộc với Hoàng Đình Đình ba người có điểm đáng tin cậy hơn.
Nghĩ mình lần này tuyệt đối đừng như giống như Lý Nghệ Đồng trước kia.
Không khỏi lại nghĩ đến ngày đó lễ tình nhân Lý Nghệ Đồng cầu hôn với Hoàng Đình Đình, cái tình cảnh kia có thể nói là muốn tráng lệ bao nhiêu thì có bấy nhiêu tráng lệ.
Khi đó Lý Nghệ Đồng vẫn cứ muốn tới nơi rộng lớn tổ chức bữa tiệc pháo hoa địa điểm chọn ở nhà đại ca và Phùng Tân Đóa đúng là rộng lớn và vắng vẻ, sau đó sẽ là màu đỏ hoa hồng phủ kín mặt cỏ, còn có mình với Hoàng Đình Đình cùng bọn họ làm nền.
Kết quả là... Tiệc pháo hoa là có, hoa hồng cũng có, nàng và Hoàng Đình Đình cũng có, những người kia làm nền cũng có, sau đó 110. 120. 119 đều đến cả rồi.
Nơi Lý Nghệ Đồng bắn pháo hoa xảy ra vấn đề, pháo hoa thành công rơi xuống chỗ Phùng Tân Đóa trong vườn hoa vô cùng lớn, không đốt không biết, một khi đốt thì hù dọa người ta, may là Phùng Tân Đóa và đại ca trong vườn hoa không có mang nhiều đồ, hơn nữa bọn họ trong vườn hoa lớn vẫn còn cách một đoạn mới tới chỗ pháo hoa, Lý Nghệ Đồng dưới tình huống như vậy vẫn hoàn thành việc cầu hôn, sau đó Lý Nghệ Đồng còn cười nói như thường, "không chỉ có tiệc pháo hoa còn cộng thêm biểu diễn pháo hoa nữa đấy."
Có phải là nên vui mừng khi đại ca và Phùng Tân Đóa không đánh chết nàng.
Chờ tất cả sắp xếp chuẩn bị xong, Triệu Gia Mẫn lái xe mang Cúc Tịnh Y đến phòng ăn, người trong phòng ăn cũng không nhiều, vì Triệu Gia Mẫn đã bao đặt hết, thế nhưng vì không để Cúc Tịnh Y nhìn ra chút gì mà cho Lý Nghệ Đồng với đám người kia mang theo bạn bè cùng tới, cũng còn tốt, bọn họ cũng coi như thông minh, một đám người tự mình lẩn đi rất xa, để Cúc Tịnh Y và bạn bè không quen biết ngồi gần nhau.
Lúc đang rảnh rỗi đợi món ăn Triệu Gia Mẫn lấy lý do muốn đi vệ sinh lôi kéo Mã Lộc và Đình Đình tới WC, kết quả Lý Nghệ Đồng nói nàng không thể rời xa Đình Đình một giây cũng muốn theo vào.
Cùng bọn họ một lần lại một lần xác nhận lại kế hoạch xong, Mã Lộc Tạp Hoàng bốn người từ cổng sau trước tiên trốn đi, Triệu Gia Mẫn tính toán một chút còn có đám người Triệu Việt, tức thì lấy điện thoại ra gửi wechat cho bọn họ bàn giao sự tình.
Trở lại chỗ ngồi.
Cúc Tịnh Y tẻ nhạt hí hoáy với điện thoại nói với Triệu Gia Mẫn : "Chị đói. "
Triệu Gia Mẫn nhìn Cúc Tịnh Y cười: "Một lát sẽ có, chờ thêm một lát đi. "
Vừa dứt lời, một người phục vụ bưng mâm đi tới, cũng do quá đói bụng, mà Cúc Tịnh Y không có phát hiện người bán hàng này hết sức đè thấp vành mũ.
Chỉ có Triệu Gia Mẫn phát hiện, lúc người phục vụ kia đưa món bò bít tết tới lại làm một winkle với Triệu Gia Mẫn.
Triệu Gia Mẫn lườm một cái, ái chà chà, Triệu Việt mắt cô nhỏ như thế cũng dám làm winkle với tôi, không sợ tôi không nhìn thấy sao?
Giao xong món ăn Triệu Việt trước hết đi ra.
"Kỳ thực chị vẫn muốn ăn lẩu... " ngồi ở đối diện Cúc Tịnh Y nhìn một bàn món ăn lẩm bẩm nói.
Triệu Gia Mẫn vừa cắt bò bít tết vừa nói : "Vậy làm sao bây giờ? Nếu như chị muốn ăn bây giờ chúng ta đi luôn? "
Cúc Tịnh Y vội vã xua tay: "Không không không, chị chỉ tùy tiện nói một chút thôi, ăn đi ăn đi. " nói rồi đẩy khay bò bít tết đã cắt gọn gàng cho Triệu Gia Mẫn cầm dĩa cắt xiên một miếng bò bít tết rồi tự mình ăn.
Triệu Gia Mẫn liếc mắt nhìn Cúc Tịnh Y bất đắc dĩ đem bò bít tết mình đã cắt gọn đặt tới trước mặt Cúc Tịnh Y, lần nữa lấy khay của Cúc Tịnh Y đặt trước mặt mình.
"Haizz, rượu làm sao vẫn chưa tới. " Cúc Tịnh Y đột nhiên mở miệng.
Triệu Gia Mẫn vừa nghe, khóe miệng giương lên một nụ cười ý vị thâm trường.
"Người phục vụ, rượu đâu? " Triệu Gia Mẫn đặt dĩa xuống gọi.
Không lâu lắm, Triệu Việt vội vội vàng vàng cầm rượu vang đỏ chạy tới, đột nhiên, Triệu Việt lúc mở nắp bình nhất thời không cầm chắc đem rượu vang đỏ bắn tung tóe, Cúc Tịnh Y sợ đến hét lên, Triệu Gia Mẫn thừa dịp rối loạn dùng tay lau rượu vang trên người mình, lại ngẩng đầu mắt nhìn Cúc Tịnh Y bị rượu vang đỏ nhiễm y phục không khỏi bật cười.
Triệu Việt hoảng loạn nói: "Xin lỗi xin lỗi. "
Triệu Gia Mẫn lập tức thu hồi nụ cười trên mặt "Cô bị làm sao vậy? "
Cúc Tịnh Y thấy thế gọi lại Triệu Gia Mẫn: "Được rồi được rồi, đừng nói nữa, về nhà trước đi, quần áo như vậy cũng không có cách nào. "
"Khoan! Chờ chút, vừa vặn hôm nay em đã mua quần áo muốn đưa cho chị đó, hiện tại đổi luôn là tốt. " Triệu Gia Mẫn ngăn cản Cúc Tịnh Y.
"Vậy còn em." Cúc Tịnh Y hỏi
"Em cũng có mà. " Triệu Gia Mẫn vừa nói vừa lôi kéo Triệu Việt đi lấy quần áo.
"Như thế nào? Diễn có được hay không? " Triệu Việt hết sức nhỏ giọng.
Triệu Gia Mẫn liếc nàng một cái : "Tốt tốt tốt, cực kỳ tốt. "
"Chuyện kia... " Triệu Việt giơ tay lên làm động tác đòi tiền .
Triệu Gia Mẫn lần thứ hai lườm nàng : "Biết rồi, cô là cái đồ Kim Ngư chết dẫm, bóp chết cô! "
Triệu Việt ngốc cười ha ha: "Hai trăm khối nha, nhớ lên wechat chuyển cho tôi. "
Triệu Gia Mẫn lại lườm một cái cầm quần áo lên tiếng gọi Cúc Tịnh Y.
Thay quần áo xong sau Cúc Tịnh Y mới phát hiện Triệu Gia Mẫn có ý đồ riêng.
Triệu Gia Mẫn là sơ-mi quần đen, mình lại là một thân quần dài trắng.
Ăn cơm xong Triệu Gia Mẫn mang theo Cúc Tịnh Y tới quảng trường náo nhiệt.
Triệu Gia Mẫn thừa dịp lúc Cúc Tịnh Y đang nhìn đông nhìn tây gửi wechat cho đám bạn Hoàng Đình Đình .
Hùng: Thế nào rồi?
Diêm: LED OK!
Tạp: Nguồn điện OK!
Nhị Cẩu: Người OK!
Thiết trụ: Pháo hoa OK!
Hùng: Biết trình tự của mình chưa?
Tạp: Tôi đầu tiên.
Nhị Cẩu: Tôi thứ hai.
Diêm: Tôi thứ ba.
Thiết trụ: Tôi cuối cùng..
Hùng: Không thể sai lầm được! ! ! ! !
Tạp (Diêm.Nhị Cẩu. Thiết trụ): Đã rõ!
Tất cả đã chuẩn bị xong.
Triệu Gia Mẫn lôi kéo Cúc Tịnh Y đến giữa quảng trường trước màn hình LED lớn, Triệu Gia Mẫn chỉ vào người bán bóng bay cách đó không xa nói với Cúc Tịnh Y : "Chị đừng có chạy lung tung, em muốn đi mua quả bóng bay kia. "
Cúc Tịnh Y vừa nghe, cười vò vò đầu Triệu Gia Mẫn : "Đi đi, ngườilớn như vậy rồi mà vẫn còn trẻ con như thế. "
Triệu Gia Mẫn bĩu môi sau đó chen vào trong đám người.
Xác nhận Cúc Tịnh Y không nhìn thấy, Triệu Gia Mẫn đã ở sau quảng trường gần nguồn điện trong nháy mắt tất cả đều bị cúp điện.
Xung quanh một mảnh đen kịt, vừa mới bắt đầu xung quanh còn có tiếng người ầm ĩ, sau đó thì hoàn toàn yên tĩnh.
Cúc Tịnh Y có chút hoang mang lấy di động ra muốn gọi điện thoại cho Triệu Gia Mẫn .
Đột nhiên, màn hình LED trước mặt sáng lên.
Mặt trên là tên của mình.
Không biết từ nơi nào truyền đến âm thanh Triệu Gia Mẫn : "Cúc Tịnh Y. "
Theo âm thanh Triệu Gia Mẫn, chữ trên màn hình LED cũng thay đổi theo, trên mặt hiển thị hai chữ "nếu như "
Tiếp theo lại là âm thanh Triệu Gia Mẫn : "Nếu như. "
Đèn LED như cùng âm thanh Triệu Gia Mẫn ngầm hiểu nhau lại thay đổi chữ "Có thể "
"Có thể " lại là tiếng thiếu niên Triệu Gia Mẫn .
Trên LED chữ lại thay đổi, theo thay đổi của chữ trên LED nguồn điện phụ cận quảng trường lại khôi phục bình thường, đồng thời bầu trời nổ lên pháo hoa, bốn phía đã bị người nháo thành một đám, Triệu Gia Mẫn quỳ một gối xuống trước mặt Cúc Tịnh Y, cầm trong tay một cái hộp nhỏ sẫm màu, trong hộp là thứ mà Triệu Gia Mẫn tự mình tham gia thiết kế, tỉ mỉ chuẩn bị hai tháng: nhẫn.
"XIn chị hãy gả cho em đi! " Triệu Gia Mẫn mở hộp ra, trên mặt có chút đỏ ửng, làm thanh âm trở lên căng thẳng lại có chút run.
Cúc Tịnh Y nhìn Triệu Gia Mẫn ngẩn người, trên mặt giương lên nụ cười ấm áp: "Bị em đứa trẻ này giành trước cầu hôn thực sự là mất mặt, thế nhưng chị sẽ miễn cưỡng đồng ý em. "
Triệu Gia Mẫn kích động đến nhẫn cũng chưa đeo cho Cúc Tịnh Y đứng dậy ôm chặt lấy Cúc Tịnh Y, bóng bay trong tay người xung quanh đều bị thả lên trời, bầu trời đen như mực ngoại trừ ánh sáng của các vì sao và mặt trăng lại nhiều hơn rất nhiều màu sắc rực rỡ của bóng bay .
Bọn người Lý Nghệ Đồng không biết từ đâu xuất hiện, một đám người chạy vào tung hô.
Cũng xem như là có kinh nghiệm, đại ca đi tới vỗ Triệu Gia Mẫn một cái: "Em nhẫn còn không đeo cho chị ấy? Giữ lại để trang trí à? "
Triệu Gia Mẫn phục hồi tinh thần, tỉ mỉ đeo nhẫn cho Cúc Tịnh Y .
Cúc Tịnh Y cười ôm lấy Triệu Gia Mẫn : "Cảm ơn em. " Cúc Tịnh Y nhẹ giọng nói.
"Lần này chị đã là vị hôn thê danh chính ngôn thuận của em. " Triệu Gia Mẫn nói.
Một bên Từ Tử Hiên dùng tay ngăn trở tầm mắt Vạn Lệ Na còn đường hoàng trịnh trọng nói "A... Thật nóng, có chút cay cay đừng xem, sẽ mù. "
Vạn Lệ Na bất mãn hừ một tiếng "Từ Tử Hiên cậu bây giờ là đang nhìn gì đó? ! "
"Mình là người lớn. "
"Đình Đình, ngày mai chúng ta sẽ đi Hà Lan lấy giấy chứng nhận đúng không . " Lý Nghệ Đồng nhìn Triệu Gia Mẫn không cam lòng kéo kéo vạt áo Hoàng Đình Đình nói.
"Ai muốn cùng người da đen đi lấy giấy chứng nhận." Hoàng Đình Đình quay đầu qua không nhìn Lý Nghệ Đồng, khóe miệng thật thành thực lộ ra vẻ tươi cười.
Lý Nghệ Đồng mếu máo : " Đình Đình ức hiếp em muốn khóc, bây giờ rõ ràng đã là da sữa bò rồi... "
"Ngu ngốc. "
Tự mình xem hai người Triệu Gia Mẫn và Cúc Tịnh Y đến mê mẩn, Triệu Việt đột nhiên cảm giác được bên cạnh mình dường như có ánh mắt hừng hực đang nhìn kỹ mình.
Vừa quay đầu lại, quả nhiên, Đường An Kỳ đang dùng một ánh mắt ý tứ sâu xa nhìn mình chằm chằm.
Triệu Việt sợ đến nổi lên một lớp da gà: "Tiểu thư chị muốn làm gì, nhìn em như vậy. "
Đường An Kỳ cười cười : "Em xem đi, lễ tình nhân chúng ta đều hạ cố giúp Triệu Gia Mẫn cầu hôn, vậy cũng không được bỏ lỡ, cái lễ tình nhân này làm sao có thể uổng phí hết đây? "
Triệu Việt không rõ tại sao : "Vậy chị còn muốn làm gì? "
"Tối về em phải bồi thường tôi. "
"Các người thật đáng sợ mà! " Lục Đình khi nghe đến Triệu Việt nói với Đường An Kỳ một mặt xem thường nhìn hai người.
"Đại ca ~ cưng xem lễ tình nhân chúng ta vất vả như vậy, cưng cũng phải bồi thường cho Đóa Đóa" Phùng Tân Đóa lôi kéo Lục Đình.
"Không muốn. " Lục Đình từ chối.
"Tại sao? Đóa Đóa mặc kệ, đại ca phải bồi thường cho Đóa Đóa ! " Phùng Tân Đóa kéo Lục Đình làm nũng.
Lục Đình lại lườm một cái "Được được được, buổi tối tiếp tế cưng. "
Ở bên khác Đường An Kỳ cắt một tiếng : "Các người cũng giống như vậy... "
"Thế nào chứ? Tôi đồng ý! "
"Cắt! "
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------