Trần Triệu Dương cầm bút lên và bắt đầu viết, còn về phần lò luyện đan, Trần Triệu Dương không có chỉ định cụ thể, bởi vì anh cũng biết bây giờ có một lò luyện đan là đã tốt lắm rồi, cho nên không có chọn lựa.
Nhưng mà Trần Triệu Dương vẫn nói về lò luyện đan mà anh muốn.
Nhìn thấy tên các loại vị thuốc mà Trần Triệu Dương viết, ba người bọn họ bắt đầu trù tính, thì thầm trao đổi.
Sau khi Trần Triệu Dương viết xong, trên mặt của ba người bọn họ bỗng nhiên lộ ra vẻ mừng như điên.
"Trần Triệu Dương, cả ba chúng tôi đều có những thứ này, số lượng cũng rất đầy đủ".
“Nếu các vị thuốc để luyện chế giải độc đan đã đủ rồi thì việc quan trọng nhất tiếp theo chính là lò luyện đan. Không biết mấy người có chuẩn bị lò luyện đan không?”, Trần Triệu Dương gật đầu, những ông lão này đều là một thế hệ cường giả, ở trong tay sẽ có hàng dự trữ, nhưng lò luyện đan cũng không còn phổ biến nữa, dù sao thì cũng rất ít người có tài nghệ luyện đan.
"Lò luyện đan đúng không? Tôi sẽ đi mượn một cái, cậu có yêu cầu gì đối với phẩm chất của lò luyện đan không?", Thẩm Tu đặt chén trà trong tay xuống, sau đó lên tiếng hỏi.
“Đương nhiên là phẩm chất càng tốt thì đan dược được luyện chế ra sẽ càng tốt”, Trần Triệu Dương lập tức. nói.
“Được, giao cho tôi, tôi sẽ tìm", Thẩm Tu gật đầu, tuy rằng ông ta không nói nhiều nhưng lại khiến người ta cảm thấy rất có sức thuyết phục.
“Vậy thì nhanh lên, lão Thẩm gọi điện thoại ngay đi, 1 kêu người mang qua đây”, tính tình của Điền Đại Hà rất nóng nảy, nghe thấy Thẩm Tu nói vậy thì lập tức thúc. giục.
Thẩm Tu sững sờ một chút, sau đó nhìn sang Tạ Đồ đang ở bên cạnh với vẻ mặt chờ mong, ông ta gật đầu.
Làm sao trong lòng ông ta lại không sốt ruột chứ, ông ta phải dùng chân khí để đè ép chất độc ở trong cơ thể mỗi ngày. Hơn nữa, bọn họ đều cảm nhận được chất độc này đang không ngừng sinh sôi, nếu để cho chúng j_ phát triển tùy ý như vậy thì hậu quả sẽ rất thảm.
Vì vậy, cả hai người đều rất lo lắng, ông ta cũng biết thời biết thế liên lấy điện thoại ra và gọi điện.
“Alo, tôi cần dùng một lò luyện đan, phải là loại tốt nhất”, Thẩm Tu nói rất đơn giản và rõ ràng vào trong điện thoại, rõ ràng là đi mượn nhưng giọng điệu trong lời nói của ông ta lại rất bá đạo.
Trần Triệu Dương vỗ nhẹ vào miệng, Thẩm Tu này thật đúng là lạnh lùng, nếu người bên kia có được lò luyện đan thì chắc thân phận cũng không thấp, không ngờ Thẩm Tu lại nói chuyện một cách thô lỗ như vậy.
Mặc dù có hơi tò mò nhưng Trần Triệu Dương cũng không hỏi.
Không lâu sau, có tiếng gõ cửa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!