Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

“Ồ, nói đi, có chuyện gì?”, nghe Trần Triệu Dương nói vậy, Nam Cung Yến lập tức bừng tỉnh sau cơn say dài, hỏi thẳng anh.

“Thật ra cũng không có chuyện gì to tát cả. Anh cần phải đi ra ngoài vài ngày. Nếu nhanh thì khoảng ba ngày, nếu chậm thì phải năm bảy ngày”, anh không ngờ Nam Cung Yến lại nhạy bén như vậy, hết cách chỉ đành nói ra.

“Được thôi, anh có thể đi bao lâu tùy thích, không cần phải báo cáo với tôi”, vẻ mặt của Nam Cung Yến chợt ngưng trệ, sau đó vờ như không quan tâm.

“Được rồi, tôi phải đi ngủ rồi”, dứt lời, Nam Cung Yến xoay người bước lên lầu mà không đợi Trần Triệu Dương nói thêm câu nào.

Lúc xoay người đi, trong lòng cô cảm thấy hơi buồn và lạc lõng.

Cô chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có cảm giác này đối với Trần Triệu Dương, cô vẫn luôn cho rằng mình không hề chấp nhận anh, nhưng bây giờ, đột nhiên nhận ra bản thân thế mà lại không nỡ để anh đi.

Trần Triệu Dương nhìn theo bóng lưng Nam Cung Yến đang bước đi uyển chuyển lên lầu thì thấy có chút thất vọng. 

Nhưng cuộc sống vẫn phải tiếp diễn, sau khi thu dọn Phỉ Thúy, anh trở về phòng và bắt đầu tu luyện.

Khi Nam Cung Yến về đến phòng, sắc mặt cô có chút không ổn, Từ Tịnh Nhã tất nhiên nhận ra nên vội nhìn về phía cô.

“Tiểu Yến, cậu bị sao vậy? Có chuyện gì xảy ra sao?”, Từ Tịnh Nhã nhìn Nam Cung Yến với vẻ mặt lo lắng hỏi.

“Không có gì đâu, là Trần Triệu Dương có chuyện cần giải quyết nên anh ta phải đi xa một thời gian", Nam Cung Yến hít một hơi thật sâu lấy lại cảm xúc rồi nói.

“Đây chẳng phải là cậu đang không nỡ để cho người ta đi sao? Thế mà vẫn còn cứng miệng như vậy”, Từ Tịnh Nhã nghe vậy bất lực nói.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận