Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Bản Lĩnh Ngông Thần Sở Vĩnh Du

CHƯƠNG 394: NGƯỜI MẤU CHỐT

“Được rồi, tôi biết hôm nay ông suy nghĩ khá nhiều chuyện, nên ông không cần gấp gáp trả lời tôi đâu.”

Bạch Ông nói xong câu cuối thì ngồi cạnh Sở Vĩnh Du ngay.

“Bạch Ông tiền bối.”

Nam Cung Vô Phong cung kính chào hỏi, Bạch Ông cười nói.

“Ò? Không ngờ cậu cũng đứng bên Vĩnh Du, ha ha.”

Cuối cùng ông ta nở nụ cười sâu xa, làm Nam Cung Vô Phong thầm rùng mình, mọi người đều nói Bạch Ông chỉ chìm đắm trong y thuật, còn mấy thứ khác đều rất bình thường, giờ nhìn thấy nụ cười này, thật sự đã lật đỗ ấn tượng lúc trước của ông, hình như ông lão đó không hề đơn giản, có vẻ ông ta đã nhìn ra chuyện gì đó.

Rồi Nam Cung Vô Phong dời chỗ ngồi, chuyển qua ngồi cạnh Chiến Thần Nộ Hải, nhường vị trí bên cạnh Sở Vĩnh Du.

Nhìn thì có vẻ đây là hành động rất tùy ý, nhưng thực chất đã làm nhiều người có mặt ở đây phải nhíu mày, khơi dậy sự tò mò trong lòng.

Nam Cung Vô Phong chủ động nhường chỗ? Cho ai thế? Hay là vì ngồi ở đó không thoải mái? Dường như mọi thứ đều quá kỳ lạ.

Chiến Thần Nộ Hải nhất thời nghĩ đến một người, không dám tin nhìn Sở Vĩnh Du nói.

“Anh… anh cũng mời ông lão đó tới? Chậc chậc, không thể không nói, cậu em này của anh thật sự rất có phúc, tìm được một anh rễ như anh, quả thật đã bỏ ra số vồn lớn.”

Sở Vĩnh Du mỉm cười không nói gì, cách làm việc của anh là đã không làm thì thôi, một khi đã quyết định làm thì nhất định phải giải quyết vần đề, sao có thể làm nửa vời rồi thôi được?

Lúc này chỉ có ba người nhà họ Bạch là lúng túng nhất, Bạch Ông tới, dù là Bạch Khảm hay ông cụ Bạch đều không biết nên phản bác thế nào, không nói tới những chuyện khác, chỉ riêng Bạch Ông bọn họ đã không bao giờ dám đắc tội.

“Ông nội…”

Bạch Khảm càng nghĩ càng tức, từ khi nào nhà họ Bạch bọn họ lại bị đối xử như vậy, ban đầu lời nói của ông cụ Thượng Quan còn tạm chấp nhận được, nhưng giờ thì sao? Sự xuất hiện của Bạch Ông gần như đã chuyển sang hướng khác.

Lúc ông cụ Thượng Quan định đi tới ghế bành của mình, thì Thượng Quan Vô Địch ngồi bên bàn trẻ tuổi bỗng nhoẻn miệng cười.

“Mấy người đã nhìn thấy chưa? Mỗi người các cậu đều không tin lời tôi nói, giờ đã biết anh rễ Tiểu Mông lợi hại đến đâu rồi chứ?”

Dứt lời, Thượng Quan Vô Địch lại nhìn Thượng Quan Vân, anh đang cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào anh ta, anh luôn có cảm giác, hình như mình đang bị Bạch Khảm lừa.

Mắy người trẻ tuổi khác cũng im thin thít, giao thiệp của Sở Vĩnh Du quá đáng sợ, quả thật đã vượt ngoài dự đoán của họ, nghĩ đến những lời chế giễu Hà Tiểu Mông hồi chiều, hình như giờ đang có một bàn tay vô hình vả bốp bốp vào mặt họ.

Lúc này, Thượng Quan Sử Nho cũng nhìn Thượng Quan Vân, bỗng trầm giọng nói.

“Thượng Quan Vân, cậu hãy chuẩn bị xin lỗi Sở Vĩnh Du trước mặt mọi người đi.”

Hả? Thượng Quan Vân bỗng ngẩng đầu lên, không dám tin nhìn Thượng Quan Sử Nho, vì câu nói này có quá nhiều ý.

Mặc dù Thượng Quan Vân chỉ là người trẻ tuổi, nhưng cũng được xem là người trong gia tộc Thượng Quan, xin lỗi trước mặt mọi người đại diện cho điều gì thì không cần phải nói ra nữa.

Vấn đề quan trọng là anh cả Thượng Quan Sử Nho là người nhất ngôn cửu đỉnh, lời đã nói ra như bát nước hắt ra, không ai dám làm trái cả.

“Anh cả, em… em biết rồi.”

Ông cụ Thượng Quan còn thiếu mấy bước nữa là quay về ghề bành, thì một ông lão bỗng xuất hiện bên cạnh ông, tay cầm một chiếc điện thoại.

“Ông cụ, có điện thoại.”

Có thể khiến ông ta mang điện thoại tới trong tình cảnh này, đã chứng tỏ, ông nhát định phải nghe cuộc gọi này.

Ông cụ liếc nhìn tên người gọi, không ngờ là tổ trưởng tổng bộ đội điều tra sự cố đặc biệt, điều này đã làm ông hơi bất ngờ, vì nguyên nhân nào đó, nên ông không mời người nào bên phía chính phủ, chẳng lẽ bọn họ đặc biệt gọi điện chúc mừng ông? Hình như cũng không phải, người như tổ trưởng cực kỳ sắt đá, chưa từng đi theo con đường giả dối.

Dù thế nào, ông cụ Thượng Quan vẫn nghe máy.

“Ông cụ Thượng Quan, mời ông ra cửa trước tiếp đón ông Tần ngay, ngoài ra, bảo toàn bộ cao thủ ẩn nắp trong bóng tối gia tộc Thượng Quan các ông đừng có bắt kỳ hành động gì, bằng không ngài Long Thần bảo vệ đất nước của ông Tần sẽ bắn chết máy người đó ngay, cứ vậy đi.”

Cái gì?

Ông cụ Thượng Quan phát điên rồi, không… không ngờ ông Tần lại tới dự tiệc mừng thọ của ông?

Chuyện này… sao có thể? Ông Tần chưa từng tham dự những buổi tiệc thế này.

Mặc dù ông biết ba chiến thần, cũng biết tính cách bọn họ, nhưng trên chiến thần, người có địa vị như ông Tần thì ông không dám đi nghe ngóng, ông chỉ biết trước đây Chiến Thần Địa Ngục Sở Vĩnh Du từng chịu sự quản lý của ông Tần, chẳng lẽ…

Không thể nào! Gần như trong tích tắc, ông cụ Thượng Quan đã phủ định suy nghĩ trong lòng, dù ông Tần và Sở Vĩnh Du có quan hệ cá nhân tốt đến đâu, cũng không đến mức mời ông ấy công khai tới dự những nơi như này.

“Con bảo toàn bộ cao thủ trong gia tộc án binh bắt động, không có mệnh lệnh của ba, không ai được phép nhúc nhích.”

Ông cụ Thượng Quan phản ứng lại thì căn dặn một câu, Thượng Quan Long sửng sốt một lát, nhưng cũng truyền lệnh ngay, rồi chạy đuổi theo ông cụ.

Không sai, giờ ông cụ đang chạy, mặc dù chỉ chạy tốc độ như người bình thường, nhưng thật sự không thể chạy nhanh hơn nữa.

Soạt!

Thượng Quan Sử Nho đứng phắt dậy, ánh mắt đầy ngơ ngác, khách mời có thể làm ông nội vội vàng chạy đi tiếp đón như vậy, thật sự có rất rất ít trong thế giới này.

Anh có thể tưởng tượng được, nhân vật máu mặt không thể ngờ tới đó sẽ làm mọi người chắn động đến mức mắt kiểm soát.

Rốt cuộc… là ai đã tới?

Ở cửa lớn, bác Vương cũng sửng sốt trước sự xuất hiện của ông cụ Thượng Quan, không biết đã xảy ra chuyện gì.

“Mọi người mau lui vào trong hết đi!”

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận