CHƯƠNG 486: THƯỢNG ĐẾ.
Kim Minh không kiềm chế được, mặc dù anh ta du học ở nước ngoài, không vừa ý chính là loại người có ánh mắt cao cao tại thượng, có một lần anh ta đánh đến nỗi đầu rơi máu chảy với một người ngoại quốc cũng bởi vì loại lời nói này ở trong quán ăn đêm, cũng xem như là một chàng trai đầy nhiệt huyết.
“Mẹ nó, các người phách lối làm cái gì, cũng không xem xem các người đang đứng trên địa bàn của ai, còn có chỗ để các người làm càn nữa à?”
Người đàn ông ngoại quốc tóc bạch kim cười cười, còn muốn mở miệng, ại phát hiện Sở Vĩnh Du đứng ở trước mặt anh ta, khoảng cách lại gần như thế.
“Xin lỗi.”
Nghe thấy hai chữ này của Sở Vĩnh Du, mặc dù chàng trai tóc vàng đã sai nhưng mà vẫn xem thường.
“Là các người nên xin lỗi mới đúng.”
Chát!
Một bàn tay lại xuất hiện, chàng trai tóc vàng nổi giận, tay phải móc lên một cái muốn đánh ra ngoài, anh ta là cao thủ quyền anh trong thế giới ngầm, đã từng lập kỷ lục dùng một nắm đấm giết chết một người.
Lúc này lại chịu thiệt, anh ta hoàn toàn không thèm nghĩ ngợi gì, anh ta muốn đánh Sở Vĩnh Du chết tươi.
Chát!
Nhưng mà không đợi anh ta móc cánh tay để phát lực, Sở Vĩnh Du lại đánh thêm một bàn tay nữa, tốc độ nhanh đến nỗi không có cách nào tưởng tượng nổi.
Đánh hai cái tát, hai cái răng rơi ra, gương mặt của chàng trai tóc vàng cũng đã sưng phồng lên.
“Mẹ nó, còn đứng ngơ ra đó làm gì!”
Biết mình không phải là đối thủ, cũng biết nước R có võ giả tồn tại, rốt cuộc chàng trai tóc vàng cũng không thể chịu đựng được nữa, lúc này mới gào lên.
Một giây sau, mấy tên thủ vệ đang bao vây đều móc một cây súng lục từ sau eo ra.
Trong nháy mắt, Sở Vĩnh Du giận dữ lên tiếng nói.
“Có can đảm quá nhỉ, các người cho rằng đây là nước Mỹ à, lại dám cầm theo vũ khí, vậy thì thương hội Thiên Tinh nên đóng cửa rồi.”
Nói xong, Sở Vĩnh Du lấy điện thoại ra trực tiếp soạn tin nhắn cho Tường Vi.
Mà chàng trai tóc vàng cũng mặc kệ những chuyện này, anh ta phun ra một ngụm máu, chỉa vào Sở Vĩnh Du rồi nói.
“Đừng nói là thương hội Thiên Tinh bọn tao cầm súng, cho dù là súng phóng tên lửa RPG cũng có trong kho hàng. Mẹ nó, mày có quản được không! Thằng nhóc kia, mày dám đánh ông đây, đã phạm phải tội lớn rồi có biết không?”
Sở Vĩnh Du đã soạn tin nhắn xong, xem thường cười một tiếng.
“Bọn mày chỉ là một đám sâu kiến mà thôi, cũng nên trở về tổ của mình đi.”
Kim Minh ở một bên có chút khẩn trương, mười mấy khẩu súng chỉ vào mình như thế này, làm sao mà không khẩn trương cho được.
Lúc này, chàng trai tóc vàng lại đốt một điếu xì gà, sau đó hai chân giang rộng ra, chỉ chỉ xuống phía dưới rồi nói với Sở Vĩnh Du.
“Bây giờ tao cho bọn mày một cơ hội, chui qua háng tao, tao có thể cân nhắc mà không ra tay với bọn mày, chuyện lúc này cũng sẽ được xóa bỏ.”
Một đám thủ vệ đều cười to, bọn họ đã sống ở nước R được một khoảng thời gian, đương nhiên biết người nước R có một câu tục ngữ đó chính là dưới gối đàn ông là vàng, bọn họ xem trọng tôn nghiêm hơn bất cứ cái gì khác, cho nên bọn họ thường xuyên dùng cách này để đùa bỡn, lần nào bọn họ cũng hứng thú cười cợt.
“Tao không tin là bọn mày dám nổ súng.”
Kim Minh lớn gan nói xong, chàng trai tóc vàng lại xem thường, Sở Vĩnh Du thì mở miệng, đồng thời tay phải chậm rãi nâng lên.
“Bọn mày là cái thá gì chứ, kêu bọn tao quỳ xuống với bọn mày đó à? Người nên quỳ xuống là bọn mày đó.”
Tách!
Búng tay một cái, thu lại sát khí vừa mới tỏa ra.
Một khắc sau, chuyện làm cho cô gái xinh đẹp tóc vàng ở quầy lễ tân cùng với Kim Minh và chàng trai tóc vàng phải trợn mắt há hốc mồm đã xảy ra.
Chỉ nhìn thấy đột nhiên sắc mặt của mười tên thủ vệ cầm súng lại trở nên trắng bệch một mảnh, trong nháy mắt vô cùng sợ hãi, gần như là ngã quỵ xuống mặt đất, nếu như nhìn kỹ lại có thể phát hiện toàn thân của bọn họ đang run rẩy với một biên độ nhỏ.
Toàn bộ đại sảnh vắng lặng là một sự chết chóc, yên tĩnh đến nỗi làm cho người ta thấy sợ hãi.
Chàng trai tóc vàng là người kịp phản ứng đầu tiên, hai đầu gối run rẩy, nhìn Sở Vĩnh Du, trong ánh mắt không chỉ có sự sợ hãi không có cách nào hình dung mà còn có một loại thành kính trong đó.
“Thượng đế, anh không phải là người, anh là thượng đế.”
Búng tay một cái, mười mấy người toàn bộ quỳ xuống, đây là một loại động tác thần kỳ cỡ nào.
“Lúc nãy có hai người nước R vào đây, dẫn bọn tôi đến chỗ của bọn họ.”
“Được được.”
Chàng trai tóc vàng nào dám làm trái ý, vội vàng đứng dậy, hèn mọn đi thẳng ra phía trước.
Đến lúc này, Kim Minh mới kịp phản ứng lại, không ngừng nuốt nước bọt, vội vàng đuổi kịp bước chân của Sở Vĩnh Du.
Anh ta thật sự cảm thấy may mắn vì thời khắc cuối cùng xem như mình đã thành công, kiên định không thay đổi mà đứng ở bên phía của Sở Vĩnh Du.
Về phần hai cô gái xinh đẹp tóc vàng ở quầy lễ tân, lúc nào cũng nhìn chằm chằm vào Sở Vĩnh Du đang đi ngang qua, trong đôi mắt xinh đẹp lay động có không ít tín hiệu say mê phát ra.
Đối với người đã tiếp nhận nền giáo dục phương tây từ nhỏ như bọn họ, thấy được đàn ông khí phách như thế này thì tuyệt đối không ngại ngủ cùng một đêm, chỉ cần Sở Vĩnh Du gật đầu là được rồi.
Trong một căn phòng trên lầu cao nhất của tòa nhà thương hội Thiên Tinh, Chu Hựu Song và Lộ Lộ đang ngồi trên ghế salon, đương nhiên là cô ta ngồi ở trên đùi của Chu Hựu Song.
Mà đối diện bọn họ là hội trưởng thương hội Thiên Tinh, tên là Dries, một người ngoại quốc khoảng chừng năm mươi tuổi có mái tóc đen.
Giống như trước đó, Kim Minh đã nói trong Tỉnh Thành không có người nào hiểu thương hội Thiên Tinh có thế lực kinh khủng đến cỡ nào, cũng giống như là Dries, người ngồi trên quá nhiều của cải.
“Chú Dries, công ty bất động sản Hoa Thiên giao lại cho chú vậy, chú cũng biết rồi đó, lần này tôi mang theo sứ mệnh gì đến đây, nếu như lần này thành công, thế thì các gia tộc liên minh của chúng ta đều có thể trường sinh bất lão.”
Dries cười ha hả.
“Không sai, đương nhiên là chú sẽ xử lý chuyện này, cậu cứ yên tâm đi, dựa theo tình huống hiện tại mà xem xét, tứ đại gia tộc liên minh của chúng ta có hi vọng cao nhất sẽ trở thành gia tộc lệ thuộc vào Gia tộc Gran.
Nói đến đây, trong mắt của Dries và Chu Hựu Song đều bùng lên một tia sáng.
Sau khi trở thành huyết tộc, bọn họ chẳng những có thể giữ được vẻ đẹp của mình mà còn có thể sống được mấy trăm hoặc hơn nghìn năm, hiện tại bọn họ không thiếu tiền, không thiếu phụ nữ, điều duy nhất mà bọn họ thiếu đó chính là sự hưởng thụ đối với những thứ này, để tồn tại càng lâu càng tốt.
“Nhưng mà chú Dries, cái người Sở Vĩnh Du mà Kim Minh đã nhắc tới hình như là có mối quan hệ không tầm thường với công ty bất động sản Hoa Thiên, có phải là trước tiên phải giết chết người này không, để tránh xuất hiện tình huống ngoài ý muốn.”
Khoác tay, trong mắt của Dries xuất hiện vẻ xem thường nồng đậm.
“Yên tâm đi, loại người này trong mắt của chú chỉ là một đống phân mà thôi, cậu không biết được chú sẽ sử dụng thủ đoạn như thế nào, ha ha.”
Vừa mới nói xong, cửa phòng làm việc đột nhiên lại bị đẩy ra, chàng trai tóc vàng xuất hiện, thế mà lại trực tiếp té ngã trên mặt đất, nói.
“Hội trưởng, đầu hàng đi, kẻ thù lần này là thượng đế.”
Nhìn thấy Sở Vĩnh Du và Kim Minh xuất hiện, Chu Hựu Song cười nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!