CHƯƠNG 719
Nghe nói như thế, Lục Côn cười khổ.
“Anh Sở, cũng không thể nói như vậy, bọn em cũng đã hỏi thăm qua rồi, thôn dân Tân Thắng này hung hãn, phàm là bất kỳ công trình nào trong phạm vi thôn, nhất định phải cho bọn họ tham gia, trước kia cũng có người thử dùng thủ đoạn gì đó, nhưng cuối cùng cũng thất bại.”
Gật gật đầu, Sở Vĩnh Du bước một bước ra nói.
“Mấy người ai cầm đầu, chúng ta nói chuyện.”
Những thôn dân kia lập tức quay đầu nhìn sang, lúc này mới yên tĩnh lại.
Rất nhanh, một người đàn ông trung niên, cầm xẻng sắt trong tay, đi đến trước mặt Sở Vĩnh Du.
“Chính là tôi, chuyện cải tạo nhà xưởng, cậu có thể định đoạt?”
“Đương nhiên, nếu như mấy người không ngăn cản nữa, mỗi gia đình thôn Tân Thắng có thể nhận được ba mươi triệu, không phải làm gì.”
Dưới cái nhìn của Sở Vĩnh Du, đây là chuyện trời đất gì đó, không có vấn đề gì, nhưng ai biết được, những thôn dân này không phản ứng chút nào, thực tế người trung niên này, lại liên tục cười lạnh.
“Mỗi hộ 30 triệu? Thôn Tân Thắng chúng tôi cũng chỉ có 50 hộ, mới 1 tỷ rưỡi đã muốn đuổi chúng tôi? Nằm mơ!”
Sở Vĩnh Du nhíu mày, Báo Đốm vội vàng đến gần thầm thì nói.
“Anh Sở có chút không biết, những thôn dân này mỗi lần có công trình, các loại tưới nước, công trình máy móc vân vân, nếu như để bọn họ làm, cả công trình có thể lời không ít tiền, chiêu này không thể thực hiện được. Vấn đề mấu chốt là, trình độ chuyên nghiệp của bọn họ rất kém, chẳng những ảnh hưởng đến tiến độ của công trình, mà chất lượng cuối cùng cũng thật sự là…”
Chỉ có thể nói là lòng tham không đáy rồi, tin rằng những người đi trước, tiền cũng đã cho không ít, hơn nữa với điều kiện của Sở Vĩnh Du đã vô cùng phóng khoáng rồi, bọn họ thật sự cái gì cũng không làm, nhận được 30 triệu, còn có gì không đủ?”
Nhà xưởng bỏ hoang, anh là muốn làm thành doanh địa của Tạc Thiên Bang, đương nhiên không thể có chút qua loa, công ty kiến trúc của Lục Côn và Báo Đốm, chẳng qua là cải tạo giai đoạn trước không quá phức tạp, sau này anh nhất định còn phải mời nhà thiết kế, chế tạo lại toàn diện.
“Tiền của chúng tôi cũng không phải là gió thổi đến, có thể lấy ra một tỷ rưỡi, đã là xem như hết lòng giúp đỡ, nếu như mấy người không cần, tôi cũng không còn cách nào.”
Nhìn thấy Sở Vĩnh Du đi về phía trước, tay phải người đàn ông đung đưa, lại có hai người nằm trước mặt xe.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!