CHƯƠNG 971
Sở Vĩnh Du mỉm cười, xem ra anh thật sự hỏi đúng người rồi.
“Tôi nhìn thấy viên đá màu trắng kia rồi.”
Nghe thấy câu trả lời của Sở Vĩnh Du, ông Tần liền nói.
“Lúc đầu khi Thác Bạt Dã nhắc đến chuyện mua ngọn núi này thì cũng nói thật với chúng tôi là muốn thoải mái khai thác loại đá trắng đó trong núi. Chúng tôi cũng lấy một ít đi giám định phân tích nhưng không thu được kết luận gì.”
Chuyện này Thác Bạt Dã làm không hề sai, ông ta không phải kẻ ngốc, ai lại vô duyên vô cớ đi mua một ngọn núi chứ? Hơn nữa với cấp trên, cho dù anh không chủ động nói ra thì chẳng lẽ tôi không tự biết kiểm tra sao? Đến lúc đó không chừng còn gây ra phiền phức lớn hơn.
Một điều mà Sở Vĩnh Du có thể khẳng định được có lẽ là Thác Bạt Dã dám chủ động nói ra nghĩa là ông ta cũng biết, nếu đem loại đá này đi phân tích sẽ không thu được kết luận gì, và sự thật đúng là như vậy.
“E rằng bây giờ cũng không thể không bán ngọn núi này rồi.”
“Ừm, tiền cọc đã nhận rồi, huống hồ loại đá trắng này kiểm tra đúng là không có giá trị gì, đương nhiên là phải bán rồi. Sao vậy Sở Vĩnh Du, cậu có ý kiến gì không?”
Sở Vĩnh Du cười khổ, đương nhiên là anh có ý kiến nhưng rõ ràng là bây giờ không kịp nữa rồi, đúng như ông Tần nói, chuyện này liên quan đến vấn đề danh tiếng, bây giờ dừng không giao dịch nữa đối phương sẽ có cớ để nói về sau.
Đúng lúc đó, câu nói khác của ông Tần lại cho anh thêm hi vọng.
“Chúng tôi cũng phát hiện việc giải phóng nguyên tố như vậy ở một ngọn núi khác. Có thể chắc chắn rằng, ngọn núi đó nhất định cũng có loại đá trắng đó, hơn nữa trữ lượng có thể còn phong phú hơn ngọn núi này trong dãy Linh Lung.”
Sở Vĩnh Du lập tức trở nên kích động.
“Ông Tần! Ngọn núi đó ở đâu? Tôi sẽ mua nó.”
“Thứ đồ đó thật sự có ích cho cậu sao?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!