Chương 3: Món Hàng Thứ Hai
Sau trận đấu.
Đại học Giang Thành đăng lên trang cuộc thi giao lưu Vương Giả các trường Đại học.
Một bài đăng mới xuất hiện ngay lập tức và nhanh chóng chiếm vị trí đầu bảng.
Tiêu đề bài viết lời họa ý thơ, nhưng nội dung lại mạnh mẽ, bá đạo!
Trời không sinh Bách Lý Huyền Sách, Giang Thành đi rừng vạn cổ như đêm trường! Đi rừng bí ẩn của khoa tiếng Trung xuất hiện, dẫn dắt đội khoa tiếng Trung phá bỏ lời nguyền bị loại từ vòng 1 và hoàn thành lật mình ở đường cùng!
Nội dung bài đăng là ảnh chụp màn hình giao diện trò chơi, lúc đầu tỷ số là 2:15, khoa Công Thương hoàn toàn coi khoa tiếng Trung như robot chịu đánh!
Tuy nhiên, những bức ảnh sau lại đầy những pha đảo ngược tình thế, gây sốc!
Huyền Sách đi rừng ban đầu với thành tích 0:8, đã nhiều lần xuất thần nhập quỷ! Kết quả, doublekill, pentakill, những tấm ảnh chụp màn hình siêu thần cứ lần lượt hiện lên, trực tiếp dẫn đội hoàn thành cuộc lội ngược dòng!
Và nhân vật này chính là Bách Lý Huyền Sách!
Ngay sau đó, đã có gần 300 phản hồi cho bài đăng, và nội dung của các tin nhắn cũng rất đa dạng.
“Tao tới xem trực tiếp, sau khi khoa tiếng Trung thay đổi thành viên, đội ngũ đã có sự thay đổi rất lớn! Hoàn toàn tấn công áp đảo khoa Công Thương!”
“Đúng thế, tao nghĩ khoa tiếng Trung sẽ tỏa sáng trong cuộc đấu giao lưu này!”
“Khoác lác vừa thôi, khoa Công Thương chỉ là đội xếp hạng ba, đánh bại được đội khoa Công Thương mà cũng dám nói là Giang Thành đi rừng vạn cổ như đêm trường sao?”
“Tao xem rồi, cái người mà thay vào ấy có gương mặt hoàn toàn không có gì nổi bật! Sau trận đấu, chẳng còn ai hết, tao còn không nhớ rõ mặt mũi cậu ta thế nào!”
…
Ở nơi khác, ký túc xá khoa tiếng Trung.
Lâm Phong nhìn hai bàn tay của mình, hoàn toàn không biết mình đã gây ra chuyện gì.
Nằm trên giường, nhớ lại những động tác vừa rồi, cảm giác như một giấc mơ!
Khả năng dùng tay ngoài sức tưởng tượng của Lâm Phong! Vừa rồi, mọi thao tác của anh hoàn toàn trôi chảy, không có bất kỳ sai sót nào! Cả người hoàn toàn ở trong trạng thái vô cùng tỉnh táo, dường như có thể đoán được tình hình và vị trí của đối phương!
Lúc này, Lâm Phong mới chắc chắn rằng ứng dụng Cá Đất thực sự tồn tại và tất cả những thứ được bán trong đó là thật!
Nghĩ đến đây, Lâm Phong lần đầu tiên mở điện thoại, nhìn những món hàng lấp lánh trên màn hình.
Đồ mô phỏng Nhân Hoàng Bút.
Cửu Chuyển Kim Đan.
Cẩu Tiên Vạn Năm…
Hờ hờ, mấy thứ này không cần thiết.
Anh có thể lấy tất cả những thứ này không? Trong lòng Lâm Phong nóng lên.
Nhưng nhìn thấy giá cả nghìn xu cá kia, Lâm Phong cảm thấy đau đầu!
Làm thế nào để kiếm được mấy đồng xu cá chết tiệt kia?
“Đúng rồi!” Lâm Phong chợt nhớ ra một người!
Tối qua, mình có kết bạn với một người, đó là Ngưu Đầu!
Lâm Phong tmở máy bấm vào nhật ký cuộc gọi với Ngưu Đầu.
“Ngưu ca, anh có đó không?” Lâm Phong gửi tin nhắn.
Ngưu Đầu: “?”
Lâm Phong: “Ngưu ca, anh cũng biết tôi là tân binh, không biết cách kiếm xu cá. Anh có thể chỉ cách cho tôi được không?”
Ngưu Đầu lập tức gửi icon xoa tay, trả lời tiếp.
“Không vấn đề gì! Ngưu Đầu tôi rất thích giúp đỡ người khác mà! Chỉ là cái này…” Sau đó là icon xoa tay.
Mẹ kiếp!
Đọc đến đây, trong lòng Lâm Phong không khỏi chửi rủa! Cố nhịn không đấm cho tên kia 1 trận.
“Ngưu ca, tôi là tân binh, tôi không có xu cá cho anh. Có điều, Ngưu ca yên tâm sau này chắc chắn sẽ có báo đáp!”
Lần này, Ngưu Đầu không do dự.
Ngưu Đầu: “Không sao! Hỏi 1 câu là 100 xu cá! Xem như anh cho chú mượn trước, luật trong giang hồ, cho mượn 9 thu về 14! Làm tròn lên 200 xu cá!
Lâm Phong gửi “…” trả lời ngay.
“Ngưu ca, được rồi! Tôi nợ anh 200 xu cá!”
Hai mươi phút sau, khóe miệng Lâm Phong hơi nhếch lên, cuối cùng cũng hiểu được cách dùng và quy trình của Cá Đất.
Những tân binh sẽ không thế bày bán trong một tháng đầu, may mắn thay, Ngưu Đầu đồng ý giúp đỡ, bằng lòng mua lại đồ Lâm Phong đã bán.
Sau cùng, Lâm Phong tìm mọi cách, cuối cùng dùng số Hoa Tử mà Đại Tráng trộm được đổi được 10 xu cá.
Đọc đến đây, Lâm Phong rất vui mừng!
Rốt cuộc, một bàn tay không đáng giá mười xu cá!
Sau khi tìm kiếm toàn bộ ứng dụng Cá Đất, Lâm Phong bất lực phát hiện ra rằng anh dường như chỉ có thể mua một thứ gọi là thực tập Cường Thân Đan gì đó.
“Bỏ qua đi, những thứ này đều là những thứ thần tiên, cho dù là thực tập cũng rất hữu dụng.”
Nghiến răng nghiến lợi, Lâm Phong vẫn bấm mua.
Sau khi Lâm Phong bấm mua, trong tay Lâm Phong xuất hiện một viên màu đen như viên thuốc.
Tuy trông bên ngoài không đẹp nhưng có mùi thơm thoang thoảng.
Lâm Phong cũng chẳng nghĩ nhiều, liền cứ vậy bỏ vào miệng nuốt!
Viên thuốc tan ra ngay trong miệng, đi vào trong cơ thể, một luồng nhiệt chạy qua tay chân của Lâm Phong!
Trong phút chốc, Lâm Phong cảm thấy thân thể tràn đầy sức mạnh!
Đúng lúc này, Đại Tráng cùng những người khác vội vàng trở về ký túc xá, vẻ mặt khó tin nhìn Lâm Phong.
“Lâm… Phong thần, mày quá đỉnh luôn! Lão Phương là Vương Giả tám sao, mà bị đối phương đánh tơi tả! Kết quả, mày lên là lật ngược tính thế!”
Lão Phương bên cạnh cũng ngơ ngác chưa xong, cầm điện thoại gào lên.
“Phong thần, bây giờ bài đăng đều lên hết rồi! Thao tác của mày thực sự khiến chúng ta mở mang tầm mắt!”
“Bài đăng?” Lâm Phong sửng sốt, vội lấy điện thoại ra xem.
“Kỹ năng Bách Lý Huyền Sách của Tuyệt Hoạt Ca(*) rất tốt. Tao nghĩ là chỉ cần vào trận chung kết để tỏa sáng thôi!”
(*) Tuyệt chiêu đặc biệt.
“Đỉnh đấy, nếu tao có đôi tay này, e là CP game đếm không hết!”
“Quỳ xin phương thức liên lạc của đại thần, xin được dạy, xin chỉ giáo, xin yêu!”
Lâm Phong lướt điện thoại nhìn những lời bình luận có cánh trên diễn đàn trường, vẻ mặt kỳ quái.
Anh không ngờ rằng mình chỉ tham gia một cuộc đấu nhỏ mà lại gây ra chuyện động trời như vậy!
Khoảnh khắc tiếp theo, Lâm Phong nở nụ cười.
Trong mắt anh chỉ là tùy tiện thể hiện thôi, còn trong mắt người khác thì không phải như vậy.
Do Vu Như Yên đứng đầu tổ chức, tuy cả hai đội thi đấu đều không nổi bật nhất nhưng cũng đã thu hút được sự chú ý của các bên trong trường. Cộng thêm việc cả hai đội đều đạt Vương Giả 8 sao.
Trong tình huống này, mạnh mẽ bước ra, mỉm cười tự hào, dẫn dắt cả đội lội ngược dòng, trùng hợp lại là những việc mà chiến thần thường làm.
Đột nhiên, lão Phương nước mắt nước mũi tèm lem ôm lấy chân phải của Lâm Phong.
“Phong thần, xin mày đấy, nhận tao làm đồ đệ đi! Chiêu Bách Lý Huyền Sách này đúng là tuyệt chiêu mà!”
Đại Tráng lúc này cũng kích động, lập tức ôm lấy chân phải Lâm Phong.
“Phong thần, còn tao nữa! Tao cũng muốn làm đệ tử của mày! Tao cũng muốn cùng tiểu tỷ tỷ hợp thành một couple ngọt ngào!”
Lâm Phong nhìn hai người này mà ớn lạnh!
Làm sao giờ! Chỉ là bản thân muốn cố gắng thử sức, lại có người muốn bái sư.
Được rồi, quên chuyện bái sư đi! Nếu là Vu Như Yên thì còn không nói! Đằng này hai người con trai ôm chân mình thế này còn ra gì nữa!
“Phong thần! Phong thần!”
Lúc này, một tiếng nói từ ngoài ký túc xá vọng vào! Là tiếng của A Trạch – một người bạn cùng phòng khác!
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!