#BooMew
Đỗ Dương Xuân Hy ủy khuất lại nghe Khổng Bắc Trình nói như vậy cô không nhịn được mà nức nở khóc.
Khổng Bắc Trình còn đang định nói thêm vài câu thì cứng đờ lại.
" Sao... sao thế? "
" Ahuhu... "
" Nín nín đi... "
Khổng Bắc Trình luống cuống tay chân cả lên, anh vội vàng ôm Đỗ Dương Xuân Hy vào lòng.
" Ngoan ngoan, anh sai rồi... "
" Đừng khóc nữa ngoan ngoan. "
Khổng Bắc Trình thật sự bất lực, anh cũng không biết bản thân nên làm gì nữa khi thấy Đỗ Dương Xuân Hy cứ nức nở như vậy.
" Hy Hy... " anh có làm gì sai đâu nhưng vẫn phải nhận lỗi đây... còn chưa nói đến việc anh chưa từng nhận sai với bất kì ai, cô là người đầu tiên cơ mà.
Đỗ Dương Xuân Hy mím chặt môi, ủy khuất tức giận... bao nhiêu chuyện dồn lên làm cô vẫn không thể nào chịu nổi nữa nên khóc.
Mấy nay Khổng Bắc Trình luôn luôn làm phiền đến cuộc sống của cô còn liên tục hâm họa cô các thứ nữa.
Khổng Bắc Trình vuốt nhẹ lưng của Đỗ Dương Xuân Hy, nhìn nhìn cô mãi cho đến khi cô nín mới thôi.
Đỗ Dương Xuân Hy nhìn Khổng Bắc Trình, hai mắt vì khóc mà đỏ ửng, gương mặt xinh đẹp trắng hồng cũng đỏ lên.
Khổng Bắc Trình nhìn thấy càng đau lòng.
" Khóc nhiều sẽ không tốt đâu đấy. "
Đỗ Dương Xuân Hy vẫn im lặng, cô đẩy anh ra đứng dậy.
Khổng Bắc Trình mím mím môi nhìn Đỗ Dương Xuân Hy không nói gì.
Hai người cứ thể im lặng một lúc lâu cho đến khi Lâm Hà Quân bước vào.
" Boss... " nhìn thấy Khổng Bắc Trình và Đỗ Dương Xuân Hy đang giữ khoảng cách với nhau, Lâm Hà Quân thầm kêu " Không Xong Rồi " nhưng anh vẫn cố giữ bình tĩnh.
" Chuyện gì? " Khổng Bắc Trình nhìn Đỗ Dương Xuân Hy đáp.
Lâm Hà Quân nhìn nhìn tiến lên nhỏ giọng nói bên tai của Khổng Bắc Trình.
Khổng Bắc Trình nhíu mày dời mắt về hướng khác gật đầu.
Lâm Hà Quân nhanh chóng đi ra khỏi biệt thự. Khổng Bắc Trình nhìn Đỗ Dương Xuân Hy nói.
" Anh đi ra ngoài nói chuyện một chút, một lát anh vào giúp em nhé! "
" Anh đi luôn cũng được. " Đỗ Dương Xuân Hy lạnh lùng nói, nhưng vì vừa khóc nên giọng nói của cô hơi bị mềm mềm dịu đi rất nhiều.
Khổng Bắc Trình mím môi, thấy cô như vậy ngoài trừ đau lòng ra anh cũng không thể làm gì khác.
Khổng Bắc Trình đi ra ngoài, nhận điện thoại từ Lâm Hà Quân.
" Alo? "
" Con đang ở đâu đấy? "
" Bimi. "
" Mẹ sang đấy nhé! "
" Mẹ đến làm gì? "
" Nhìn con dâu và cháu trai cháu gái. "
" Mẹ! Đừng dọa em ấy! "